NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 23

mi.
– Được rồi ... không cần ở đây mà hãy giúp chị Khoa. Bất chợt Dự Nguyên
lên tiếng:
– Ướt Mi về đâu ... để tôi đưa ...
– Ồ không saọ. tôi ở phòng trọ gần đây. Nhưng Ướt Mi đi về ...tôi cũng
muốn về phòng ngủ luôn ai lại để Ướt Mi về thế này ...
Dự Nguyên cũng đứng lên và đặt tiền lên bàn rồi nói với Ý Khuê:
Nhờ Ý Khuê chuyển hộ ....
Ý Khuê nhìn tiền rồi nóỉ:
– Ơ ...sao ông trả nhiều tiến thế ...
Dự Nguyên cười:
– Ồ! Không sao đâu ... tôi còn đến đây dùng bữa nữa mà! Sáng mai lại mời
hai cô nữa nhé!
Không để cho ướt Mi hay ý Khuê lên tiếng, Dự Nguyên ra vẻ tự nhiên đi
cùng với Ướt Mi – tưởng chừng như họ là những người đã từng quen biết
nhau.
– Xin lỗi, tôi đi về phòng nghỉ một mình được rồi, cũng gần đây thôi?
Ướt Mi đưa tay chỉ khu nhà nghỉ mát phía trước biển gần bên hàng phi lao
nói. Dự Nguyên cảm thấy nao nao ... thì ra cô gái cũng ở trong khu nhà
nghỉ này ... Chẳng biết ... có nên hỏi ... thăm về cô, Dự Nguyên lên tiếng:
– Sao hên quá vậy tôi cũng đang ở khu đó.
– Thế à!
Giọng nói bình thản của cô bé khiến Dự Nguyên thoáng buồn, nhưng cũng
không trách được cô bé ... Dự Nguyên càng thắc mắc về sự có mặt một
mình của cô gái ở nơi nghỉ mát vào những ngày xuân.
– Sao ta không uống tách cà phê ở đấy rồi hãy về phòng. Tôi xin mời cô bé.
Cô bé chit trích:
– Anh thích mời những người không quen cùng đi ăn, đi uống lắm hay sao?
– Đâu phải thế ...
– Vậy sao lúc nãy mời hai đứa chúng tôi biết bây giờ lại đi uống cà phê,
chẳng biết.
Sáng nay tôi mời cô ăn sáng ... để cám ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.