– Xin cám ơn ngài vì cuộc viếng thăm, chúng tôi lúc nào cũng vui mừng
được đón tiếp ngài, thế nhé. - Zakhlebnin kết thúc một cách đầy uy lực.
– Ôi, chúng tôi rất vui… - Giọng tình cảm bà mẹ gia đình họa theo.
– Đến nữa nhé, ngài Aleksei Ivanovich! Xin hãy tới! - Nghe rõ rất nhiều
giọng từ ban công khi anh đã ngồi cùng Pavel Pavlovich ở trong xe; hình
như còn có một giọng nhỏ hơn các giọng khác: “Ngài nhớ đến chơi đấy
nhé, Aleksei Ivanovich thân yêu, thân yêu!”
“Đó là cô bé tóc hung!” - Veltraninov nghĩ bụng.