NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 132

– Xin cám ơn ngài vì cuộc viếng thăm, chúng tôi lúc nào cũng vui mừng

được đón tiếp ngài, thế nhé. - Zakhlebnin kết thúc một cách đầy uy lực.

– Ôi, chúng tôi rất vui… - Giọng tình cảm bà mẹ gia đình họa theo.
– Đến nữa nhé, ngài Aleksei Ivanovich! Xin hãy tới! - Nghe rõ rất nhiều

giọng từ ban công khi anh đã ngồi cùng Pavel Pavlovich ở trong xe; hình
như còn có một giọng nhỏ hơn các giọng khác: “Ngài nhớ đến chơi đấy
nhé, Aleksei Ivanovich thân yêu, thân yêu!”

“Đó là cô bé tóc hung!” - Veltraninov nghĩ bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.