NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 150

Họ Đã Phục Hận

– Ngài thấy chưa? Thấy chưa? - Pavel Pavlovich nhảy bổ tới chỗ

Veltraninov sau khi chàng thanh niên đã đi ra.

– Vâng, ngài thực không may! - Veltraninov nói một cách không chủ

tâm. Anh đã chẳng nói những lời như vậy, nếu như cơn đau trong ngực mỗi
lúc một gia tăng đang hành hạ anh. Pavel Pavlovich giật người lên như phải
bỏng.

– Còn ngài thì sao biết thương tôi như vậy mà không đưa lại chiếc vòng

là sao?

– Tôi chưa kịp…
– Thương tự đáy lòng, như một người bạn chân chính thương người bạn

chân chính của mình?

– Phải, cũng có thương, - Veltraninov bắt đầu nổi giận.
Tuy vậy anh cũng kể ngắn gọn việc mình nhận lại chiếc vòng như thế

nào và Nadezda Fedosievna gần như buộc anh ta cùng hợp tác ra sao…

– Ngài biết rằng tôi đã chẳng nhận chiếc vòng đó với bất cứ giá nào;

không có việc này đã có khối chuyện khó chịu rồi!

– Phải lòng rồi thì cứ nhận đi! - Pavel Pavlovich cười khinh khích.
– Thật ngu xuẩn từ phía ngài; tuy vậy tôi cũng phải xin lỗi ngài. Tự bản

thân ngàivừa thấy đấy, tôi đâu có đóng vai trò chính trong chuyện này, mà
là những người khác kia!

– Dù sao thì cũng phải lòng rồi.
Pavel Pavlovich ngồi xuống và rót rượu vào cốc của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.