NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 155

người này ngồi chống tay lên mặt bàn và không muốn nói; nhưng lúc này
ông ta đội một chiếc mũ tròn có đính băng tang. “Sao? Chả lẽ đó lại là
Pavel Pavlovich?” - Anh nghĩ, song khi nhìn vào mặt cái người im lặng ấy
anh thấy rõ đó hoàn toàn là một người nào đấy khác hẳn. “Sao ông ấy lại
đeo băng tang?” Veltraninov thắc mắc. Tiếng ồn, những tiếng chuyện trò và
tiếng kêu của mọi người chen chúc nhau gần chiếc bàn thật kinh khủng. Có
vẻ như những người này còn làm dữ ghê gớm hơn với Veltraninov so với
những người trong giấc mơ tháng trước. Họ đe dọa anh bằng những nắm
đấm và ra sức gào thét điều gì đó vào mặt anh, song về điều gì thì anh
không thể hiểu nổi. “Ờ thì đó là một cơn mê sảng, mình biết mà! - Anh
nghĩ, - mình biết là mình không thể ngủ được và dậy bây giờ, không muốn
nằm vì buồn chán!…”. Nhưng, tuy nhiên những tiếng kêu và mọi người
cùng những cử chỉ của họ, tất cả - rõ và thật tới nỗi, đôi lúc anh phải nghi
ngờ: “Chẳng lẽ tất cả những điều này thực ra là mê sảng? Những người này
muốn gì ở mình, trời đất ơi! Nhưng nếu đây không phải mê sảng, thì chả lẽ,
những tiếng kêu như vậy lại không đánh thức Pavel Pavlovich từ bấy đến
giờ? Bởi vì ông ấy đang ngủ trên đi-văng ngay cạnh đây?”. Cuối cùng,
bỗng có điều gì đó xảy ra, lại cũng hệt như như lúc ấy, trong giấc mơ ấy;
mọi người vội vã lao lên cầu thang và chen chúc ở trước cửa ra vào, vì một
đám người mới vừa từ cầu thang lao bổ vào phòng. Những người này mang
cái gì đó theo người, cái gì đó to và nặng; nghe rõ tiếng bước chân nặng nề
của những người khuân vác trên những bậc thang và tiếng trao đổi hổn hển,
vội vã của họ. Trong phòng vang lên những tiếng kêu: “Họ đang mang tới,
đang mang tới!”, mọi con mắt cùng sáng lên và chiếu thẳng vào
Veltraninov. Tất cả mọi người vừa đe dọa vừa ngạo nghễ chỉ cho anh về
phía thang gác. Khi không còn chút nghi ngờ rằng đó chỉ là mê sảng, mà là
hiện thực, anh kiễng chân để nhìn qua những mái đầu xem người ta khênh
cái gì. Tim anh đập thình thịch - thình thịch - thình thịch - và rồi bất thình
lình, in hệt như lúc ấy, trong giấc mơ ấy, vang lên ba tiếng chuông ngoài
cửa. Và cũng lại là những tiếng chuông rõ tới mức, thật tới mức tất nhiên
chúng không thể có trong giấc mơ!… Veltraninov kêu lên và tỉnh giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.