NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 156

Nhưng, không giống như lúc bấy giờ, anh không vùng chạy tới cửa. Một

ý nghĩ nào đó điều khiển cử động đầu tiên của anh và trong giây phút chớp
nhoáng ấy liệu có thể có ý nghĩ nào đó trong đầu anh, nhưng dường như có
ai đó mách bảo anh cần phải làm gì: anh vùng ra khỏi chăn, hai tay giơ ra
phía trước như thể bảo vệ và chặn sự tấn công ngay từ phía Pavel Pavlovich
nằm ngủ. Hai tay anh chạm ngay phải tay của ai đó đang lao xuống người
và anh nắm chặt lấy chúng quả là có ai đó đang đứng bên cạnh đang cúi
xuống. Màn cửa sổ buông phủ, nhưng trong phòng cũng không đến nỗi tối
lắm, bởi vì từ phòng bên, nơi không có rèm cửa sổ, ánh sáng yếu ớt lọt vào.
Bất thình lình một cái gì đó rạch lòng bàn tay và những ngón tay phải đau
khủng khiếp và anh nhận ra ngay tay mình đang nắm chặt lưỡi dao hoặc
một con dao cạo… Cũng trong khoảng khắc ấy một vật gì đó nặng nề rơi
đánh bịch xuống sàn.

Veltraninov có thể khỏe gấp đôi Pavel Pavlovich, song cuộc vật lộn giữa

hai người kéo dài khá lâu, khoảng hơn ba phút. Chẳng bao lâu anh đè được
ông ta xuống sàn, bẻ hai tay quặt về phía sau và không biết để làm gì anh
lập tức muốn trói hai tay ông ta lại. Anh bắt đầu sờ soạng tìm kiếm dây trói
bằng tay trái, còn tay phải bị thương thì giữ kẻ giết người. Anh tìm rất lâu
sợi dây trên bậu cửa sổ, cuối cùng sờ được và giật nó xuống. Bản thân anh
sau này lấy làm kinh ngạc không hiểu tại sao mình có nổi sức mạnh có thể
nói là siêu nhiên để làm tất cả những việc đó. Trong ba phút vật lộn, cả
người này lẫn người kia không ai nói lấy một từ; chỉ nghe thấy tiếng thở
dốc của họ và tiếng động khô khốc của cuộc vật lộn. Cuối cùng, vặn được
hai tay Pavel Pavlovich ra sau, trói lại, để ông ta ngồi dưới sàn, Veltraninov
đứng dậy đi tới cửa sổ kéo màn gió và nâng rèm cửa. Trên con phố hiu
quạnh trời đã bắt đầu sáng. Anh mở cửa sổ và đứng đó một lúc, hít thật sâu
không khí trong lành của buổi sáng. Đã năm giờ sáng. Sau khi đóng cửa sổ
không mấy vội vã, anh tiến tới chỗ chiếc tủ lấy ra một chiếc khăn sạch buộc
chặt bàn tay bị thương để cầm máu đang chảy. Dưới chân anh, nằm trên
thảm là con dao cạo đang mở; anh nhặt lên, gập lại và cất nó vào trong hộp
cạo râu quên đóng nắp từ sáng đặt trên một chiếc bàn nhỏ, sát ngay cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.