NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 157

chiếc đi-văng Pavel Pavlovich nằm, sau đó cất chiếc hộp cạo râu vào tủ bàn
làm việc, khóa lại. Sau khi làm xong tất cả những việc đó anh tiến tới gần
Pavel Pavlovich nhìn kĩ ông ta.

Trong thời gian đó ông này cố bằng mọi cách nhổm dậy và ngồi vào ghế

bành. Ông ta không mặc quần áo, trên mình chỉ có đồ lót, không giầy dép.
Phía lưng và hai ống tay áo chiếc sơ mi của ông ta đẫm máu; song không
phải máu của ông ta, mà từ bàn tay bị thương của Veltraninov. Tất nhiên,
người ngồi đó là Pavel Pavlovich, song gần như không thể nhận ra ông ta
vào giây phút đầu tiên của cuộc gặp bất ngờ, - bởi mặt mũi ông ta thay đổi
khủng khiếp. Ông ta ngồi không được tự nhiên vì hai tay bị trói quặt phía
sau, với khuôn mặt biến dạng, đau đớn và xanh lét, thỉnh thoảng lại rùng
mình. Ông ta nhìn Veltraninov bằng một ánh mắt chăm chú, song mờ đục,
dường như vẫn chưa nhận ra mọi thứ. Ông ta bỗng nhoẻn cười ngây độn,
hất hàm về phía bình nước đặt trên bàn, giọng đứt quãng, gần như thầm thì:

– Cho xin ngụm nước.
Veltraninov rót nước và tự tay cho ông ta uống. Pavel Pavlovich uống

ừng ực; sau khi uống được ba ngụm, ông ta ngẩng đầu và nhìn chằm chằm
vào mặt Veltraninov đứng trước mặt, tay cầm cốc nước, nhưng không nói
gì và lại tiếp tục uống nốt cốc nước. Sau khi uống xong ông ta thở một hơi
dài. Veltraninov cầm lấy chiếc gối của mình, vơ theo áo khoác ngoài rồi đi
vào phòng kế bên, khóa chặt cửa phòng nơi Pavel Pavlovich đang ngồi.

Cơn đau cách đó không lâu đã qua khỏi hoàn toàn, song anh lại cảm thấy

vô cùng mệt mỏi sau sự cố gắng quá mức diễn ra vừa rồi của cái sức lực có
trời hiểu từ đâu mà có được. Veltraninov thử cố hiểu những gì đã xảy ra,
nhưng những ý nghĩ của anh gắn kết một cách yếu ớt; cơn chấn động quá
mạnh. Đôi mắt anh lúc thì nhắm có tới mươi phút, lúc thì anh bỗng rùng
mình, bừng tỉnh, nhớ lại tất cả, giơ bàn tay bị đau quấn bằng chiếc khăn
đẫm máu và bắt đầu nghĩ một cách ráo riết. Anh chắc chắn một điều rằng
Pavel Pavlovich đúng là muốn cắt cổ mình, chỉ có điều có thể trước đó
mười lăm phút tự bản thân ông ta không biết là mình cắt cái gì. Cái hộp
đựng dao cạo, có thể, chỉ mới chiều qua trượt qua cái nhìn của ông ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.