NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 163

sừng, làm sừng trên đầu lão!). Để làm được điều đó, khi tới nhà địch thủ
phải uống cho thật say để có thể nói ra; nếu không say lão ta đã chẳng
thể… Mà lão ta mới thích làm bộ làm tịch làm sao chứ, còn phải nói! Còn
phải nói lão mừng như thế nào khi bắt bằng được mình hôn lão! Chỉ có
điều khi đó không biết lão sẽ kết thúc bằng cái gì: ôm hôn hay cắt cổ? Kết
quả, đương nhiên, tốt nhất là cùng lúc có cả cái nọ lẫn cái kia. Một quyết
định hợp lẽ tự nhiên! Đúng vậy, tự nhiên không khoái bọn quái dị và đã bổ
sung chúng bằng “những quyết định tự nhiên”. Kẻ quái dị nhất trong bọn
chúng, đó là kẻ quái dị có những tình cảm tốt đẹp, cao thượng: mình hiểu
rõ điều này theo kinh nghiệm bản thân, chính là Pavel Pavlovich! Tự nhiên
đối với bọn quái dị chẳng phải là bà mẹ dịu dàng, mà là mụ dì ghẻ độc ác.
Tự nhiên sinh ra kẻ quái dị, đáng ra phải thương nó, lại hành hạ nó, hành hạ
một cách thành thạo. Những cái ôm hôn cùng những giọt nước mắt tha thứ
ở thời buổi này đối với ngay cả những người tử tế đứng đắn còn chẳng ăn
ai, nói gì tới những kẻ như tôi với ông, Pavel Pavlovich!

Phải, lão ta quả là ngốc khi dẫn mình tới chỗ vợ chưa cưới. Trời đất! Vợ

chưa cưới!

Chỉ có ở loại Kvazimodo ấy mới có thể nảy sinh cái ý nghĩ về sự “tái

sinh trong cuộc sống mới” - bằng sự trong trắng trinh tiết của cô
Zakhlebnina! Nhưng bản thân ông không có lỗi, Pavel Pavlovich không có
lỗi, ông là kẻ quái dị, do đó mọi cái ở ông nhất định là quái đản rồi - cả ước
mơ, cả hi vọng của ông. Nhưng tuy là quái dị, song lão vẫn còn biết nghi
ngại cái ước mơ này, điều đó đòi hỏi phải có sự tán đồng, khích lệ mạnh mẽ
từ phía mình, Veltraninov, với sự tôn kính đối với một người đáng kính.
Cần có sự khích lệ của Veltraninov, sự xác nhận từ anh ta rằng ước mơ
không phải là ước mơ, mà là điều có thực. Xuất phát từ sự tôn kính đối với
mình, Veltraninov, ông ta đã dẫn mình tới đó và tin tưởng vào những tình
cảm cao thượng của mình, lão tin rằng, có thể, mình với lão ở chỗ ấy, sẽ ôm
nhau và cùng khóc dưới một bụi cây, ngay bên cạnh sự trinh trắng vô tội.
Phải! Cuối cùng thì cái “người chồng vĩnh cửu” ấy cần phải, cho dẫu một
lúc nào đó, nhất thiết phải trừng phạt bản thân vì tất cả, nhưng thay vì trừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.