NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 23

Căn hộ anh thuê vào tháng ba mà anh luôn bực bội coi như đồ bỏ và tự

thứ lỗi cho bản thân, văng ra những câu tục tằn rằng “mọi thứ thật tốn
kém”, rằng mình bỗng dưng bị “mắc kẹt” ở Peterbua, bởi “cái công việc
nhọc nhằn” này, - thực ra không hẳn tồi tệ, thô thiển như anh đánh giá về
nó. Lối vào dưới cổng quả có hơi bị tối và bẩn một chút, song bản thân căn
hộ ở trên tầng hai lại có hai phòng lớn cao ráo, sáng sủa và riêng rẽ, được
nối với nhau bằng một hành lang tối. Một phòng có cửa sổ hướng ra phố,
một phòng - hướng vào trong sân. Liền kề với căn phòng có cửa sổ hướng
vào sân là một phòng nhỏ dành làm phòng ngủ; nhưng Veltraninov bầy bừa
sách vở, giấy tờ trong đó, còn chỗ ngủ được chuyển vào căn phòng có cửa
sổ hướng ra phố. Chiếc đi-văng anh dùng làm giường ngủ. Đồ gỗ của
Veltraninov vẫn còn tốt, mặc dù không còn mới, ngoài ra có một số thậm
chí còn là đồ quý - dấu vết của một thời sung túc: những đồ chơi bằng sứ
và đồng, những tấm thảm Bukhara to và là thứ thiệt; hai bức tranh treo trên
tường không đến nỗi dở; song tất cả rõ ràng trong tình trạng bừa bộn, thậm
chí bụi bặm, kể từ khi cô hầu gái Pelageia nghỉ phép đi thăm họ hàng ở
Novgorod và để anh lại một mình. Cái hoàn cảnh hơi bất bình thường khi
một cô hầu gái đơn độc phục vụ một người đàn ông quý tộc độc thân vẫn
đang còn sung sức và ga lăng khiến Veltraninov đỏ mặt, dẫu vậy anh rất hài
lòng về cô hầu gái này. Cô này xuất hiện ở nhà Veltraninov khi anh thuê
căn hộ vào mùa xuân từ một gia đình quen biết đi nước ngoài, và dọn dẹp
hàng ngày cho anh. Khi cô hầu gái rời khỏi nhà, Veltraninov quyết định
không kiếm người hầu mới; và cũng không mướn xà ích làm việc ngắn
ngày, anh vốn không ưa đám xà ích. Và thế là để dọn dẹp hai căn buồng
mỗi buổi sáng, Veltraninov thuê Mavra, chị gái lão gác cổng, để chìa khóa
nhà cho bà ta mỗi khi ra ngoài, và bà này hầu như chẳng đụng tay vào việc
gì, tiền công thì vẫn cứ lấy, hình như lại còn ăn cắp vặt. Nhưng giờ đây
Veltraninov phớt lờ mọi sự, lại còn lấy làm hài lòng vì được ở hoàn toàn
một mình. Song tất cả đều có giới hạn nhất định - thần kinh của anh đôi lúc,
vào những giây phút căng thẳng, không chịu nổi “sự bẩn thỉu” của căn hộ
và mỗi khi về nhà gần như lần nào anh cũng bước vào phòng mình cùng
với nỗi ghê tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.