NGƯỜI CHỒNG VĨNH CỬU - Trang 31

không phải là việc chính!.. Việc chính, nếu như ngài muốn biết, cái việc mà
vì nó tôi đang cố tình kéo dài công việc, tức là việc thuyên chuyển ấy,
nhưng mà thật ra, thậm chí nó có được giải quyết, thì tôi cũng sẽ quên là nó
đã được giải quyết và cũng không rời cái thành phố Peterbua này của ngài
trong tâm trạng như hiện nay của tôi. Xin thề là sau khi đã quên mục đích
của mình tôi thậm chí còn thấy sung sướng vì đã quên mất nó - trong cái
tâm trạng hiện nay…

– Tâm trạng nào? - Veltraninov cau có.
Vị khách ngước nhìn anh, giơ chiếc mũ của mình, thậm chí còn chỉ vào

mảnh băng tang một cách đầy phẩm cách.

– Thì đấy - tâm trạng như thế đấy!
Veltraninov đờ đẫn nhìn lúc thì vị khách, lúc chiếc băng tang. Đột nhiên,

trong nháy mắt, hai má anh ửng đỏ và anh thấy lo lắng khủng khiếp.

– Chẳng lẽ lại là Natalia Vasilievna?
– Dạ, đúng là bà ấy! Natalia Vasilievna! Vào tháng ba vừa rồi… bệnh lao

phổi vàgần như bất ngờ, ngã bệnh mới độ hai ba tháng! Còn tôi thì ở lại -
như ngài thấy đấy!

Nói xong, ông khách xúc động mạnh, buông thõng hai tay, tay trái vẫn

giữ chiếc mũ đính băng tang, cúi cái đầu hói xuống thấp, giữ như thế trong
vòng mươi giây.

Bộ dạng và cử chỉ ấy bỗng nhiên rọi sáng đầu óc Veltraninov; một nụ

cười khinh khỉnh, thậm chí cà khịa, lướt qua cặp môi anh, song điều đó chỉ
xảy ra trong chớp nhoáng. Thông tin về cái chết của người đàn bà ấy (mà
anh quen biết đã lâu và cũng từ rất lâu đã kịp quên) giờ đây gây cho anh nỗi
xúc động và một ấn tượng mạnh đến không ngờ.

– Điều đó liệu có thể chăng! - Anh lẩm bẩm những từ đầu tiên rơi xuống

đầu lưỡi. Thế tại sao ngài không đến tôi ngay, cũng không thấy thông báo
gì?

– Đội ơn ngài vì sự chia sẻ, tôi nhận thấy và đánh giá cao sự chia sẻ này,

cho dù… - Cho dù?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.