NGƯỜI CÔ ĐỘC - Trang 148

“Kết hôn? Không, không bao giờ.”

“Ồ?”

“Lois nói cô ấy sẽ không bao giờ cưới một người da trắng. Cô ấy

không thể nghiêm túc với con người ở đất nước này. Lois có cảm giác
những việc chúng ta làm ở đây không thực sự có ý nghĩa gì cả. Cô ấy muốn
trở về Nhật Bản và dạy học.”

“Cô ấy có quốc tịch Mỹ phải không?”

“Phải. Cô ấy sinh ra ở đây. Cô ấy và cả gia đình bị đưa đến một trong

những khu trại giam ở Sierras sau khi chiến tranh kết thúc. Bố cô ấy đã phải
bán cả gia tài đi để lấy vài đồng bạc cắc, cơ bản là cho không, cho những
tên cá mập nào đó đang chiếm lấy tài sản của người Nhật và trả thù cho trận
chiến Trân Châu Cảng. Hồi đó Lois chỉ là một đứa trẻ, nhưng dù là vậy, ta
chẳng thể mong cô ấy có thể quên đi những gì đã xảy ra. Cô ấy nói tất cả
bọn họ bị đối xử như những kẻ thù ngoài hành tinh, không một ai thèm
quan tâm họ đã đứng về phe nào. Người da đen là những người duy nhất
đối xử tử tế với họ. Và một số người theo chủ nghĩa hòa bình khác. Chúa
chứng giám, cô ấy hoàn toàn có quyền để ghét chúng ta. Không phải cô ấy
thực sự ghét. Cô ấy lúc nào cũng có vẻ như có thể nhìn ra những khía cạnh
vui vẻ trong mọi chuyện.”

“Còn cậu nghĩ gì về cô ấy?”

“Em thích cô ấy rất nhiều.”

“Và chẳng phải cô ấy cũng thích cậu sao?”

“Em đoán vậy. Phải, cô ấy cũng rất thích em.”

“Nhưng cậu không muốn cưới cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.