NGƯỜI CÔ ĐỘC - Trang 58

nghe bài giảng hôm nay rồi sau đó các cô cậu có thể đọc sau để thấy mình
tán thành hay không tán thành với quan điểm của tôi.”

Ông nhìn Estelle và mỉm cười. Cô mỉm cười lại với ông. Vậy là lần

này sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.

“Tiêu đề cuốn tiểu thuyết dĩ nhiên được trích từ bài thơ của Tennyson,

Tihonus. Nhân tiện, có ai biết Tihonus là ai?”

Im lặng. Ông nhìn hết khuôn mặt này đến khuôn mặt khác. Không

một ai biết. Đến cả Dreyer cũng không biết. Chúa ơi, ông chẳng thấy ngạc
nhiên chút nào! Tihonus chẳng khiến chúng bận tâm vì có hai bước gián
tiếp tới chủ đề của họ. Huxley, Tennyson, Tihonus. Chúng đã chuẩn bị để
đón nhận câu hỏi về Tennyson, nhưng xa hơn vậy là chúng chịu bó tay. Sự
tò mò tìm hiểu của chúng chỉ đến đó. Bởi vì, căn bản là, chúng chả thèm
quan tâm.

“Các cô cậu không định nói với tôi rằng không một ai biết Tihonus là

ai chứ? Không một ai bận tâm tìm hiểu? Vậy thì, tôi khuyên các cô cậu hãy
dành cuối tuần này để đọc Thần thoại Hi Lạp và bài thơ đó. Nhưng phải nói
rằng, tôi không hiểu sao một người có thể giả vờ hứng thú với cuốn tiểu
thuyết khi anh ta không thèm dừng lại một giây để hỏi tiêu đề cuốn tiểu
thuyết đó có nghĩa là gì.”

Sự bùng nổ của cơn cáu giận này đã khiến George hoang mang ngay

khi ông nghe chính mình thốt ra những lời đó. Ôi trời, ông đang dần bực
mình! Và tệ nhất là, ông không biết khi nào thì ông sẽ lại hành xử như vừa
rồi. Ông không có thời gian để nhìn lại chính mình. Ông đeo vào khuôn mặt
tội lỗi và tránh nhìn vào mắt họ - đặc biệt là Kenny Potter, cậu ta đã ngoảnh
mặt đi nhìn chăm chăm lên bức tường đối diện.

“Chuyện bắt đầu khi nữ thần Aphrodite bắt gặp người tình của mình

đang trên giường với Eos, nữ thần của Bình minh (Nhân tiện, bạn cũng nên
tìm hiểu về họ đi). Dĩ nhiên, Aphrodite đã rất tức giận và nguyền cho Eos

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.