NGƯỜI CÔ ĐỘC - Trang 63

Propter là người theo đảng dân chủ, ủng hộ Thomas Jefferson

[22]

,

một kẻ Bolshevik, một kẻ John Bircher sơ khai.

Propter là người theo phái thoát li thực tế. Điển hình là trong câu

chuyện của ông với Pete về Cuộc Nội chiến ở Tây Ban Nha. Pete là một
người tốt cho đến khi Propter tẩy não anh, khiến anh mất đi lòng can đảm
và bắt đầu tin tưởng ở Chúa.

Huxley thực sự hiểu đàn bà rất rõ. Việc ông cho Virginia một cái xe

máy tay ga màu hoa hồng quả là cao tay.

Và nhiều nhiều những nhận xét khác nữa...

George đứng đó mỉm cười im lặng để cho họ tận hưởng ý kiến của

chính mình và của nhau, chỉ thi thoảng ông mới lên tiếng. Ông đứng đó chủ
trì cuộc tranh luận như thể ông đang quản lý quầy bán hàng ở lễ hội, khuyến
khích đám đông ném và nghiền nát mục tiêu của mình; đó quả là thú vui
khôn xiết. Nhưng dù sao thì vẫn cần phải có những luật lệ nhất định cho
cuộc chơi. Khi có ai đó bắt đầu ném hơi cay và a-xít, ngầm chỉ rằng Huxley
đang gần chạm đến ngưỡng cửa của một tên nghiện ma túy, George ngay
lập tức dập tắt suy nghĩ đó. Hay khi có người dè dặt muốn ngụ ý nói cuốn
tiểu thuyết này là một vở nhạc kịch tình yêu - có không? Chẳng phải mối
liên kết giữa quý cô lăng nhăng và cuộc hành sát Pete của Jo Stoyte cũng
lãng mạn lắm sao? - George nói ngay rằng không đời nào, rằng chuyện cổ
tích trong văn chương đã nổ banh xác từ những năm 30 rồi.

Và cuối cùng cũng đến lượt câu hỏi mà George đang chờ đợi. Nó

được hỏi bởi Myron Hirsch, dĩ nhiên rồi, còn ai khác ngoài cậu sinh viên
Do Thái luôn thắc mắc không biết mỏi mệt. “Thưa giáo sư, ở trang 79,
Propter có nói rằng, câu ngu xuẩn nhất trong kinh thánh là ‘họ ghét tôi mà
không vì lý do gì.’ Liệu có phải nó hàm ý rằng những tên phát xít đã đúng
khi ghét người Do Thái? Có phải Huxley cũng kỳ thị người Do Thái?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.