NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 102

cúm ở Chester, Pennsylvania.
Anh nói, Một buổi sáng thức dậy, thấy người yếu hẳn, nhưng tôi vẫn mặc
quần áo để đi làm. Khi mặc quần, tôi té nhủi xuống nhưng vẫn gượng dậy.
Đến lúc ra cửa tôi lại té. Thật chẳng hiểu ra làm sao, và tôi không còn đứng
lên được nữa. Tôi thấy yếu lả trong người, cố chút ít để bò đến giọng và
ngã kềnh giữa nệm. Thường là nếu bạn làm việc cho nhà nước và bạn
không đến sở làm, sở sẽ cho người đến xem việc gì đã xảy ra cho bạn.
Hôm sau cô y tá đến hỏi, Làm sao vậy?
Tôi nói, Không biết nữa, mai tôi phải đi làm.
Cô khám và bảo tôi nên đi nhà thương. Tôi đứng dậy khỏi giường, và nói,
Tôi đi làm bây giờ đây. Nói xong tôi té nhào, cô y tá đỡ dậy và ra lệnh,
Thôi cứ nằm nghỉ đi.
Buổi chiều thì bà chủ nhà đến hỏi, Này con, con làm sao vậy?
Tôi nói, Con không biết má ạ.
Có một y sĩ người Hy Lạp dân Smyrna ở gần đây, nên tôi nói, Má ơi, nhờ
ông bác sĩ đến khám giùm con.
Khi ông bác sĩ người Smyrna đến, có cả ông bác sĩ công và cô y tá nữa, họ
đồng thanh bảo với bà chủ là tôi nên đi nhà thương, tôi nghe được và nói,
Hãy để người đồng hương của tôi khám cho tôi.
Và ông bác sĩ Hy Lạp khám cho tôi. Ông cũng bảo tôi phải đi nhà thương,
nhưng tôi gắt lên, Mặc kệ tôi, không, tôi cứ ở đây.
Họ ra về, nhưng chỉ một giờ sau xe tuần cảnh hụ còi chạy đến cùng với ông
bác sĩ công, hai người cảnh sát và cô y tá.
Họ ra lệnh, Đứng lên.
Tôi nói, Để làm gì? Tôi làm việc cho nhà nước mà.
Họ nói, Chúng tôi biết chứ. Nhưng chúng tôi có lệnh phải đưa ông đi nhà
thương.
Tôi nói, Không, tôi chỉ muốn đi làm.
Và tôi khẳng khái đứng dậy, nhưng lại đi không nổi, khỉ thật. Và vì ốm, tôi
phải đi nhà thương.
Tôi nói, hãy đưa tôi bằng tàu đến nhà thương hay nhất ở Philadelphia.
Ông bác sĩ nói, Tất cả nhà thương ở Philadelphia đều đầy nghẹt bệnh nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.