NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 147

Thằng nhỏ nói, Không, con thích nó.
Vài ngày sau, cả gia đình lái xe đi Fresno, và thằng nhỏ nói, Mình lái ra chỗ
đó nữa đi, bố.
Chỗ nào?
Nơi mà bố trồng cây lựu đó.
Vậy là một lần nữa, hai lần trong vòng bốn mươi ngày, tôi đi lại một chỗ
mà suốt hai mươi lăm năm chưa hề lai vãng.
Khi hai bố con đi bộ vào khu đất khoảng một trăm thước, tôi dừng lại để
châm điếu thuốc, và tôi thấy thằng con tôi lấy quả lựu trong túi ra. Nó nhìn
quả lựu lần chót, rồi nhìn quanh toàn thể một vòng, đoạn rất cẩn thận chôn
đặt quả lựu xuống đất.
Tôi đợi xem nó sẽ nói gì, nhưng vì nó vẫn im bặt nên tôi cũng không tiện
cất tiếng, một lát sau chúng tôi trở lại xe và lái về Fresno.
Thằng nhỏ không bao giờ nói về quả lựu nữa.
Tôi cũng không cố tìm hiểu, vì người ta vẫn luôn luôn hành xử theo một lời
kêu gọi thiêng liêng nào đó, và không nhất thiết phải tìm hiểu hay tra hỏi
tại sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.