NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 189

Tôi nói, Cô Mayhew sẽ là bà Ash Clewpor trong tương lai.
Ông Spezzafly nói, Này Ash, tôi thấy tuyệt vời quá. Dẫu cậu có lùng sục
khắp thế gian đi nữa cũng không sao có được một cô gái dễ thương hơn
như vậy. Ông ngừng một chút để mỉm cười với Stella, và nói tiếp, Còn cô,
cũng đừng hòng tìm cho ra một cậu bé nào dễ mến hơn.
Stella lễ phép, Xin cám ơn ông.
Ông Spezzafly nói, Không có chi. Ông rời văn phòng, Stella và tôi lắng
nghe bước chân của ông xa dần, về phía lối đi đến văn phòng ông.
Rồi Stella kể cho tôi nghe những gì về đời nàng, dĩ vãng, hiện tại, tương
lai. Đôi khi nàng cố nén để đừng bật khóc, lúc được lúc không. và tôi cùng
không sao cầm lòng cho được.
Một năm rưỡi làm việc ở hãng Sligo, Baylie – kể từ cái ngày thứ ba định
mệnh với sự xuất hiện bất ngờ của người khách áo xanh trong kho chứa
dương cầm – có thể nói đó là cái thời hạnh phúc nhất đời tôi, những hợp
âm vui rộn luôn phát triển một cách bất ngờ và ngoạn mục, mơ hồ và vang
dội. Tôi không bao giờ mong thôi việc, mặc dù tôi có bảo cô gái ở phòng
nhân viên hãy ngưng việc tăng lương năm đô mỗi tháng cho tôi.
Nàng nói, Bây giờ thì chưa, có thiếu gì lúc để ngưng tăng lương. À, mà
này, chứ ông Spezzafly thế nào rồi?
Nổi tiếng, vẫn luôn luôn như vậy.
Thế còn vợ anh, cô Stella thì sao?
Cũng nổi tiếng không kém, cám ơn cô rất nhiều.
Thằng nhóc con anh?
Ái dà dà, thằng con tôi nó nổi tiếng khắp thế giới, cô ạ.
Tôi có thể giới thiệu cho anh một chỗ làm khá hấp dẫn ở khu truyền hình.
Cô gái phòng nhân viên nói, nhưng cô chỉ nói cho vui thôi, vì nàng thừa
biết tôi nào muốn bỏ nhà kho chứa dương cầm. Nàng còn lạ gì tính cách
con người tôi, khi khởi sự một việc gì, tôi hết lòng theo đuổi và thích thấy
nó xong xuôi đâu vào đấy. Bạn còn nhớ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.