NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 40

Rồi Jake nhăn mặt, trông não lòng quá, như thể chưa có ai trên đời buồn
khổ đến vậy, ngay cả nó cũng thế, và nó ước gì có thể bặm miệng nín khóc
vì trông Jake buồn thảm quá. Thêm vào đó, vợ Jake bừng bừng cơn giận
hơn bao giờ hết và bắt đầu tru tréo kèm theo cái lối khóc lóc uất hận đắng
cay, và ta hẳn phải cảm thấy mọi sự khủng khiếp đến dường nào bởi cô ta
không khóc vì buồn, cô khóc giận dỗi, khiến Jake nhớ lại các giấy nợ và
những buổi khó khăn cô cùng trải qua với chàng và về đứa bé trong bụng
cô sẽ sinh ra, cô nói, chà, lại rước thêm một thằng đần nữa về trên cõi đời
này thì liệu có ích gì cơ chứ?

Một hộp cam trên sàn nhà, cô nhặt lên hai quả với khóc với nói, tháng mười
một mà trong lò cũng không có tí lửa, chết cóng cả lũ. Nhà lẽ ra phải đầy
mùi thịt. Cô hét tướng lên, này ăn đi. Tọng cam vào họng các người đi. Ăn
cho chết luôn. Rồi cô khóc lóc, bù lu bù loa, khóc đầm đìa.

Jake buồn quá không nói được. Chú ngồi bệt xuống và bắt đầu run rẩy, nhìn
như điên như dại. Thế mà họ lại bắt nó cười. Vợ Jake vẫn cứ đi ra đi vào,
tay cầm cam, khóc lóc và kể lể về đứa con trong bụng cô.

Một lát. Cô nín bặt.
Cô nói, thôi bây giờ đem nó ra góc đường coi thử có kiếm được chút gì
không.
Jake gần như điếc, có vẻ vậy. Chú chẳng buồn ngẩng đầu lên, chỉ tổ khiến
cô vợ tức lộn máu, cô hét tướng lên.
Đem ra góc phố. Bảo nó cười với người ta. Rồi cũng phải ăn iếc gì chứ.

Sống có ích gì khi mà tất cả đều thối nát và chả ai biết làm gì cả? đến
trường học toán, đọc thơ, vẽ những quả bí, tất cả những thứ đó làm quái gì
chứ? Ngồi trong căn buồng lạnh lẽo cho đến giờ đi ngủ để nghe Jake và vợ
liên tu chửi bới nhau, và vừa đi ngủ vừa khóc rồi tỉnh thức nhìn bầu trời ảm
đạm, cảm thấy cái khí lạnh ngấm vào xương tuỷ và run lẩy bẩy, ôm cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.