NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 94

thường dùng để mua bánh trái các thứ, nhưng thực ra bạn chỉ là kẻ vô sở
trú, vì nếu càng đi đến được nhiều nơi bao nhiêu thì bạn càng hiểu ra rằng,
quả là không có một nơi chốn địa lý nào đích thực cho con người cả.

Kệ mẹ nó, bạn nói. Luân đôn, và không gì cả. Paris, và không gì cả. Viena,
và không gì cả. Mạc Tư Khoa, cũng vậy. Duy vật biện chứng. Ý thức giai
cấp v.v. và v.v.. Không gì cả. Mọi hướng đều không có chỗ nào để đến. Và
bạn cảm thấy nát lòng quá thể. Bạn nói, lạy Chúa. Đây là thế gian, đây là
nơi chốn của thế gian. Chuyện gì vậy? Tất cả đều để hỗn độn. Trên các
đường phố nơi bạn vừa mới lưu lạc đến, luôn cho bạn cảm thấy cái phiền
não câm nín của thế giới.

Ở Helsingfors thì không đến nỗi tệ như vậy, mặc dù ở Phần Lan cũng có sự
tư hữu tài sản, người người có chút của cải, nhàn nhã kẻ mua người bán.

Khi tôi thấy cái tù và, cái trombone, cái cello, vĩ cầm và bức chân dung của
Beethoven, tôi buồn nẫu ruột. Nhìn sơ hình dáng chiếc tù và cũng đủ thấy
đâu phải là một thành công nhỏ, cả chiếc vĩ cầm nhỏ bé cũng là một bài thơ
nói lên nhiều ý nghĩa, một cái gì vừa tuyệt diệu vừa đa cảm làm sao.

Tôi vào tiệm và hỏi cô gái bằng tiếng Anh, rằng cô có thể cho tôi ngh vài
đĩa nhạc Phần Lan được không. Con gái Phần Lan trầm tĩnh, mạnh khoẻ và
xinh đẹp đến ngạt thở. Tổ tiên họ theo giáo phái Luther và họ tin vào Chúa.
Mỗi chúa nhật họ đi nhà thờ và họ hát, hát như để vơi bớt những nặng nề
và nhọc nhằn trong tuần qua, và để thấy mặt trời mọc lên rực rỡ phía ngày
mai.

Cô gái trong tiệm nhạc ở Helsingfors cổ kính. Nói năng lễ độ, và ngơ ngác
trước những thủ pháp chính trị. Họ có lý lẽ để xinh đẹp một cách thơ dại
như vậy. Họ khác các cô gái Nga khôn lanh, giỏi lý luận.

Jean Sibelius, tôi nói với cô gái trong tiệm, Finlandia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.