NGƯỜI CON TRAI - Trang 10

Thanh niên ngồi trên giường không ngẩng lên, nhưng thong thả gật đầu.
Per Vollan cho rằng như vậy nghĩa là sự hiện diện của mình đã được ghi
nhận, công nhận. Chấp nhận.

Ông ngồi xuống ghế và thấy hơi khó chịu khi cảm nhận được hơi ấm của
người ngồi trước đó. Ông đặt cuốn Kinh thánh mang theo trên giường cạnh
chàng trai.

“Hôm nay ta có đặt hoa lên mộ bố mẹ cậu,” ông nói. “Ta biết là cậu không
nhờ ta làm, nhưng...”

Per Vollan cố đón bắt ánh mắt chàng trai. Ông cũng có hai người con trai;
cả hai đều đã lớn khôn và lìa xa mái ấm dòng họ Vollan. Như Vollan từng
làm.

Khác ở chỗ lúc nào con trai ông cũng được đón mừng trở về.

Tại tòa một thầy giáo làm nhân chứng cho bị cáo đã khai rằng Sonny là một
học trò xuất sắc, một tay đấu vật tài năng, được mọi người yêu mến, hay
giúp đỡ người khác, thực ra cậu bé còn tỏ ý muốn trở thành cảnh sát như
cha. Nhưng từ khi người ta tìm thấy xác cha cậu cạnh bức thư tuyệt mệnh
trong đó ông thú nhận đã tha hóa thì không thấy Sonny đến trường nữa.
Cha tuyên úy cố hình dung nỗi hổ thẹn của cậu bé mười lăm tuổi. Cố hình
dung nỗi nhục của các con mình nếu có ngày chúng biết được chuyện cha
mình đã làm. Ông lại vuốt thẳng cổ áo.

“Cảm ơn,” Sonny nói.

Per thấy Sonny trông trẻ lạ lùng. Vì giờ hẳn cậu ta đã gần ba mươi. Đúng
rồi.

Sonny ngồi tù đã mười hai năm mà ngày bị tống giam cậu ta mười tám. Có
lẽ chính ma túy đã bao bọc cậu ta, không để cậu ta già đi nên chỉ có râu tóc
là mọc dài còn đôi mắt trẻ thơ vẫn cứ nhìn đời lạ lẫm. Một cõi đồi bại. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.