NGƯỜI CON TRAI - Trang 115

Simon đứng lên.

“Ta sẽ quyết định xem sau này có thả chúng ra nữa không,” Arild Franck
nói.

Theo cái nhướng mắt gần như khó thấy của cô nhân viên tiếp tân thì Simon
dám chắc câu đùa đó cũ rích rồi.

“Này, quay lại chốn cặn bã thấy sao?” Franck hỏi khi hộ tống họ qua lồng
đến cầu thang. “Tôi tin là giờ ông đang ở Phòng Điều tra Gian lận Nghiêm
trọng. Ồ, tôi xin lỗi, tôi có tuổi tới nơi rồi, tôi quên khuấy là họ đã đá ông
ra.”

Simon không gượng cười về lời xúc phạm cố ý.

“Chúng tôi đến đây về vụ Per Vollan.”

“Tôi có nghe. Tôi tưởng vụ này khép lại rồi?”

“Khi nào xử lý xong một vụ chúng tôi mới khép hồ sơ.”

“Chuyện đó mới hả?”

Simon bặm môi vào răng làm bộ mỉm cười. “Per Vollan đã đến đây thăm
phạm nhân đúng ngày ông ta chết, có đúng vậy không?”

Franck mở cửa vào văn phòng. “Vollan là cha tuyên úy nên tôi cho là ông
ta chỉ làm việc của mình thôi. Nếu ông muốn thì tôi có thể kiểm tra sổ
khách đến thăm.”

“Vâng, phiền anh. Và nếu có thể thì anh cho chúng tôi cả danh sách những
người ông ta nói chuyện?”

“Tôi e tôi sẽ không biết hết những người ông ta tiếp xúc khi đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.