NGƯỜI CON TRAI - Trang 152

Hắn biến vào phòng tắm chung. Khi ló ra, hắn cầm bàn chải của họ, của bà,
của Iver và của lver con. Hẳn hắn hoặc cực kỳ nghèo hoặc cực kỳ hoảng
loạn, hay cả hai. Hắn đi lại chỗ bà rồi cúi xuống. Hắn để tay lên vai bà.

“Đau phải không?”

Bà cũng cố lắc đầu. Bà sẽ không để hắn được toại nguyện.

Hắn dịch bàn tay và bà cảm thấy găng tay cao su trên cổ mình. Ngón cái và
ngón trỏ hắn ấn lên động mạch bà. Hắn định bóp cổ bà ư? Không, hắn
không đè mạnh lắm.

“Chốc nữa thôi tim bà sẽ ngừng đập,” hắn nói.

Rồi hắn đứng lên đi lùi lại cửa trước. Hắn lấy khăn mặt chùi tay nắm. Khép
cửa lại. Tiếp đó bà nghe cổng vườn đóng lại. Rồi Agnete Iversen cảm thấy
nó đến. Cái lạnh. Nó bắt đầu ở hai bàn chân rồi đến hai bàn tay. Nó lan lên
đầu, trên đỉnh đầu bà. Ăn dần ăn mòn tới tim bà từ mọi phía. Rồi theo sau
là bóng tối.

Sara nhìn người đã lên tàu điện tại ga Holmenkollen. Gã ngồi xuống ở toa
kia, toa cô vừa bỏ đi khi ba thanh niên đội ngược mũ bóng chày ra sau vừa
lên tại Voksenlia. Trong kỳ nghỉ hè không có mấy ai lên tàu ngay sau giờ
cao điểm sáng nên cô đã là hành khách duy nhất. Và giờ chúng bắt đầu
chọc phá cả gã kia. Cô nghe thằng nhỏ con nhất trong bọn - rõ ràng là thủ
lĩnh - gọi người nọ là đồ tồi, cười cợt đôi giày thể thao của gã, bảo gã ra
khỏi toa của chúng, thấy nó nhổ toẹt xuống sàn trước mặt gã. Bọn học đòi
làm dân du đãng ngu xuẩn. Giờ thì một đứa trong bọn, thằng đẹp trai tóc
vàng, có lẽ thằng công tử bị bỏ rơi, rút ra một con dao bấm. Lạy Chúa, có
thật là chúng định... ? Nó vung tay ra trước mặt gã. Sara suýt hét lên. Tiếng
cười rú ồ lên trong toa kia. Nó cắm phập dao xuống ghế giữa hai đầu gối
thanh niên. Thằng đầu sỏ nói gì đó, cho người này năm giây để bước ra. Gã
này đứng dậy. Trong một thoáng trông như thể gã tính chuyện đánh trả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.