NGƯỜI CON TRAI - Trang 189

Tôi đã để mắt xem chừng đồ cho cậu, cậu biết đấy, nó vẫn còn ở đó.” Gã
hất hàm về phía bụi rậm.

“Cảm ơn ông,” cậu thanh niên nói, ngồi xổm xuống kiểm tra mạch đập.

“Nhưng tôi đang băn khoăn không biết ông có thể giúp tôi lần nữa không.”

“Tất nhiên. Gì cũng được.”

“Cảm ơn. Bọn buôn ma túy nào bán ‘siêu nhóc’?”

Lars Gilberg nhắm mắt. Khỉ thật. “Đừng làm vậy, chàng trai. Đừng ‘siêu
nhóc’.”

“Sao không?”

“Vì tôi có thể kể tên ba người bị thứ khốn kiếp đó quật chết nội trong hè
này thôi.”

“Đứa nào bán hàng tinh khiết nhất?”

“Tôi chẳng biết thế nào là tinh khiết cả. Đó không phải món của tôi. Nhưng
đứa bán thì dễ thôi, trong thành phố này chỉ có một điểm bán siêu nhóc
thôi. Tụi bán luôn đi thành cặp. Một đứa giữ ma túy còn đứa kia thu tiền.
Chúng lảng vảng dưới Nybrua ấy.”

“Chúng trông ra sao?”

“Mỗi lúc mỗi khác, nhưng thường thì thằng thu tiền là gã người bè bè, mặt
rỗ, để tóc ngắn. Hắn là sếp, nhưng hắn thích ra đường để tự trông coi tiền
bạc.

Hắn là thằng khốn đa nghi, không tin tưởng mấy tên của mình.”

“Bè bè và mặt rỗ ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.