NGƯỜI CON TRAI - Trang 201

thấy tiếng chân chạy trên bãi sỏi bên ngoài.

“Ba trăm?” Pelvis ướm hỏi ý.

Kalle lắc đầu rồi bấm nút thang máy.

Knut Schroder để ghi ta xuống bộ khuếch đại.

“Nghỉ hút thuốc,” anh nói rồi tiến ra cửa.

Anh biết các thành viên ban nhạc đang nhướng mày với nhau. Lại nghỉ hút
thuốc sao? Họ đã có một hợp đồng biểu diễn ba ngày tại câu lạc bộ thanh
niên và thật đáng buồn là họ phải tập dượt như điên để nghe không thảm
hại. Knut nghĩ mấy thành viên kia là một đám lễ sinh: chúng không hút,
chẳng mấy khi uống rượu và chưa từng thấy một điếu cần sa chứ nói gì
động đến. Sao mà rock ‘n’ roll được? Anh khép cửa lại và nghe bọn họ
chơi từ đầu bản nhạc mà không có mình. Nghe không tệ lắm, nhưng tuyệt
không có hồn. Không như anh. Anh mỉm cười nghĩ vậy khi đi ngang thang
máy và hai phòng tập trống dọc hành lang trên đường tới lối ra.

Chuyện đó hệt như đoạn hay nhất trong DVD Hell Freezes Over của Eagles
-

thú vui tội lỗi bí mật của Knut - khi ban nhạc diễn tập với dàn hợp xướng
Hội yêu nhạc Burbank và dàn nhạc đang nhíu mày chăm chú chơi “New
York Minute” thì Don Henley quay qua camera, nhăn mũi nói nhỏ: “...
nhưng ba họ
không có nỗi u buồn...”

Knut đi ngang cái phòng tập cửa luôn mở vì khóa đã hỏng và bản lề cong
nên không đóng được. Anh dừng chân. Bên trong có một người đứng xoay
lưng về phía anh. Lúc trước bọn ma cà bông tìm nhạc cụ hay thiết bị dễ đổi
thành tiền mặt vẫn thường xuyên đột nhập tòa nhà, nhưng chuyện đó đã
dừng khi đại diện trên tầng một bọn dọn đến và chi tiền thay cửa trước, cửa
mới kiên cố có ổ khóa nhập mã số.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.