NGƯỜI CON TRAI - Trang 229

không chở anh ta hết khúc đường đến ký túc xá ông chỉ mất thêm hai phút
nữa thôi. Pelle thở dài và bấm nút mở cửa.

Cậu thanh niên chuồi vào ghế sau. “Cảm ơn ông, cảm ơn ông nhiều lắm.”

“Được rồi. Đi đâu đây?”

“Đầu tiên làm ơn tới Berg. Tôi cần cất cái này chút, nên tôi rất biết ơn nếu
ông chờ được. Rồi đến Trung tâm Ila. Tôi sẽ gửi tiền ông trước, tất nhiên
rồi.”

“Không cần đâu,” Pelle nói, nổ máy. Vợ ông nói đúng, ông quá tốt bụng so
với cõi đời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.