NGƯỜI CON TRAI - Trang 234

cho óc nhớ động tác nào đã thực hiện rồi lặp lại, tự động. Sau ba lần thử
khởi động ngang dốc, anh đã làm được mà không dùng phanh tay. Và khi
đã hiểu cách áp dụng hình học trong việc đậu xe song song, anh làm thuần
thục bằng một sự khéo léo gần như chọc tức.

“Gì đấy?”

“Depeche Mode,” anh nói. “Cô thích không?”

Cô lắng nghe bài hát, đoạn xướng âm hai phần và nhịp điệu máy móc.

“Có chứ,” cô nói, mở lớn máy nghe CD. “Nghe rất... Anh.”

“Đúng. Cô còn nghe được gì nữa?”

“Ừm. Phản không tưởng kiểu vui vẻ. Như thể họ không xem nặng lắm sự
trầm cảm của mình, nếu anh hiểu tôi muốn nói gì.”

Anh cười. “Tôi biết cô muốn nói gì mà.”

Sau vài phút trên đường cao tốc, cô rẽ về phía bán đảo Nesoddtangen.

Đường sá trở nên hẹp hơn, xe cộ thưa thớt hơn. Cô tấp vào bên đường và
dừng xe.

“Anh sẵn sàng làm thật chưa?”

Anh gật. “Rồi, tôi đã sẵn sàng làm thật.”

Anh đáp bằng cảm xúc mãnh liệt khiến cô nghi anh nói về điều gì khác chứ
không chỉ là lái xe. Họ xuống xe và đổi chỗ cho nhau. Cô nhìn anh ngồi sát
vô lăng và nhìn thẳng phía trước, chăm chú. Anh đạp côn và vào số. Anh
đạp chân ga cẩn thận và dè dặt.

“Gương,” cô nói trong khi tự mình kiểm hình ảnh trong gương chiếu hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.