NGƯỜI CON TRAI - Trang 241

“Grete, giám đốc Trung tâm Ila, kể lại cho tôi câu chuyện như vậy” ,
Martha nói. “Dù sao, truyền thuyết kể rằng đứa bé không chịu nín, nhưng
mỗi khi những người đàn bà ở mấy phòng khác than phiền và bảo cô dỗ
đứa bé, cô đáp rằng đứa bé khóc cho cả hai người họ và sẽ làm vậy mãi
mãi.” Martha dừng.

Sắp tới chỗ cô thích nhất trong chuyện. “Người ta đồn rằng cô này không
biết cha đứa bé làm cho phe nào, nhưng để trả đũa anh ta vì không nhận
bổn phận làm cha nên cô đã đi báo với người Đức anh ta là thành viên
Kháng chiến và khai với Kháng chiến anh ta là gián điệp.”

Một cơn gió lạnh bất thần khiến Martha rùng mình nên cô ngồi thẳng dậy
hai tay ôm đầu gối.

“Một buổi sáng người đàn bà không xuống ăn sáng. Họ tìm thấy cô trên gác
mái. Cô đã treo cổ từ xà ngang lớn trên mái. Ta vẫn có thể thấy lờ mờ vết
hằn trên gỗ chỗ có lẽ cô đã cột sợi dây thừng.”

“Và giờ đây cô ta ám gác mái?”

“Tôi không biết. Tôi chỉ biết là khó mà chỗ đó. Tôi không tin có ma, nhưng
dường như chẳng ai ở lâu trên gác mái được. Cứ như ta có thể nhận thấy
điềm rủi. Nhiều người bị nhức đầu, cảm thấy bị xô ra khỏi phòng. Và
thường họ là nhân viên mới hay nhà thầu được thuê lo việc bảo trì, những
người không biết câu chuyện. Và, không, không có a-mi-ăng dùng để cách
âm hay gì như vậy cả.”

Cô nhìn kỹ anh, nhưng anh không tỏ vẻ nghi ngờ hay cười nhếch mép mà
cô phần nào tưởng sẽ thấy. Anh chỉ lắng nghe.

“Nhưng vậy vẫn chưa hết,” cô nói tiếp. “Đứa bé.”

“Phải,” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.