NGƯỜI CON TRAI - Trang 28

Cô hôn lên đỉnh đầu ông. Ông cảm nhận được môi cô chạm vào da mình.

Đêm qua ông nằm mơ thấy mình nhường lại thị giác cho cô. Thế rồi khi
ông tỉnh dậy và không nhìn thấy gì, trong khoảnh khắc trước khi nhận ra đó
là vì ông đeo miếng che để khỏi bị nắng hè buổi mai làm chói mắt, ông đã
là người đàn ông hạnh phúc.

Chuông cửa reo.

“Edith đấy,” Else nói. “Em đi thay đồ đây.”

Cô mở cửa cho em gái rồi biến mất lên tầng trên.

“Chào dượng Simon!”

“Chà, xem ai đây này,” Simon nói và nhìn gương mặt tươi cười của thằng
bé.

Edith vào bếp. “Em xin lỗi, Simon, thằng bé cứ nằng nặc đòi em đến đây
sớm để nó còn kịp đội thử mũ của anh.”

“Đương nhiên rồi,” Simon nói. “Nhưng sao hôm nay con không đi học,
Mats?”

“Ngày huấn luyện nghiệp vụ giáo viên mà,” Edith thở dài. “Các trường
không biết đó là ác mộng cho mấy bà mẹ đơn thân thế nào đâu.”

“Nếu vậy thì em thật tử tế khi ngỏ lời chở Else đi.”

“Không đâu. Theo như em hiểu thì ông ta chỉ ở lại Oslo hôm nay và ngày
mai thôi.”

“Ai cơ?” Mats vừa hỏi vừa day cánh tay dượng để ông phải bỏ ghế đứng
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.