NGƯỜI CON TRAI - Trang 301

“Ổn chứ?” Fidel nói, nhìn chăm chú cái gã từ xe bước xuống. Áo có mũ
trùm và giày nâu. Dân thành thị. Thỉnh thoảng có vài dân thành thị cũng tự
mò đến đây mà không hẹn trước. Nhưng chuyện đó hiếm. Fidel không
quảng cáo và chỉ dẫn đường đi trên mạng như mấy trại chó khác. Gã này đi
lại cái cổng mà Fidel không tỏ vẻ gì là muốn mở.

“Tôi tìm một con chó.”

Fidel hất chóp mũ trên trán. “Rất tiếc, nhưng anh đi mất công rồi. Tôi
không nói chuyện với người có thể sẽ là chủ chó của tôi mà không có giới
thiệu trước.

Chỉ là vậy thôi. Một con phốc Dobermaon không phải là chó nhà để vuốt
ve, nó cần một người chủ biết mình chấp nhận cái gì. Thứ Hai rồi gọi lại
cho tôi.”

“Tôi không kiếm con Dobermaon,” gã này nói và nhìn ra sau Fidel. Quá
trang trại và mấy cái chuồng nhốt chín con chó cái hợp pháp của lão. Về
phía rừng đằng sau. “Gustav Rover giới thiệu cho tôi.” Gã giơ tấm danh
thiếp lên.

Fidel lén nhìn. Xưởng sửa chữa mô tô Rover. Rover. Fidel rất giỏi nhớ tên
và người vì cả hai thứ này lão đều không gặp nhiều. Gã đi mô tô có cái
răng vàng.

Hắn đã đến đây với Nestor để mua một con chó ngao Argentina.

“Ông ta nói chó của ông sẽ canh giữ bọn tạp dịch Belarus và bảo đảm là
chúng không bỏ trốn.”

Fidel thong thả gãi gãi cái mụn cóc trên cổ tay. Rồi lão mở cổng. Gã này
không thể nào là cớm, họ không được phép khép tội bán chó trái phép để
giăng bẫy người ta, điều đó sẽ làm hỏng toàn bộ vụ án của họ. Ít ra thì đó
cũng là cái mà luật sư nói với lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.