NGƯỜI CON TRAI - Trang 326

rồi, người ta dùng để vận chuyển ván trượt tuyết hay ván lướt sóng. Cô thấy
muốn mở dây kéo ra, nhưng thay vì vậy đã chọt tay vào vali. Lớp vải trũng
xuống.

Rỗng - hay ít ra bên trong cũng không có ván trượt tuyết. Ngoài vali thì
trong tủ áo chỉ có một thứ trông không còn mới, túi thể thao đỏ có hàng
chữ
Câu lạc bộ đấu vật Oslo.

Cô khép cửa tủ, bước đến mở cửa phòng ngủ và gọi về cửa phòng tắm:
“Ông Lae! Xin lỗi, ông Lae!”

Cô nghe tiếng vòi tắt rồi một người đàn ông tức thì ló ra, tóc ướt chải ra sau
và mặt đầy bọt kem cạo râu.

“Tôi treo bộ com lê vào tủ cho ông rồi. Tôi được dặn lấy một lá thư, để
đóng dấu rồi gửi bưu điện?”

“Ồ, phải rồi. Cảm ơn cô nhiều. Cô chờ cho chút được không?”

Betty bước lại cửa sổ phòng khách, đón nhận quang cảnh Nhà hát Opera
mới và vịnh Oslo. Những tòa nhà cao tầng mới đứng san sát như cọc hàng
rào.

Ekchergasen. Tòa nhà bưu điện. Tòa thị chính. Mấy đường ray tàu hỏa từ
khắp đất nước đi vào rồi nhập vào nhau thành chùm dây thần kinh ở Nhà ga
Trung tâm Oslo bên dưới. Cô để ý thấy có tấm bằng lái trên bàn làm việc
rộng. Nó không phải của Lae. Kế đó là cây kéo và tấm hình cỡ hộ chiếu của
Lae đeo kính vuông nổi bật có gọng đen cô đã thấy hắn đeo khi làm thủ tục
nhận phòng. Tiếp đó nữa là hai chiếc cặp mới tinh và giống hệt nhau. Dưới
nắp một cặp ló ra góc túi nhựa. Cô nhìn chằm chặp. Nhựa không bóng,
nhưng trong suốt. Có dấu vết thứ gì trăng trắng bên trong.

Cô lùi lại hai bước nhìn vào phòng ngủ. Cửa phòng ngủ mở nên cô thấy
được lưng người khách đứng trước gương. Hắn quấn khăn tắm quanh thắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.