NGƯỜI CON TRAI - Trang 353

“Xin chào,” Simon nói, cố lấy lại điềm tĩnh. “Cảnh sát đây.”

“Tôi giúp gì được ông?” Người này mở toang cửa ra. Hắn đã thay đồ. Quần
jean ôm sát. Sơ mi. Chân trần. Không có chỗ nào để giấu khẩu súng lục.

Simon đút quả lựu đạn gây choáng vào túi và chìa thẻ cảnh sát ra. “Tôi sẽ
phải yêu cầu anh bước ra ngoài và đứng thẳng dựa vào tường này. Làm
ngay.”

Người này bình thản nhún vai và làm theo lời.

“Ngoài mấy cô gái ra thì trong nhà có mấy người?” Simon vừa hỏi vừa lục
soát nhanh và khẳng định được là người này không mang vũ khí.

“Mấy cô gái? Chỉ có mình tôi ở đây. Ông cần gì?”

“Chỉ chỗ họ cho tôi,” Simon nói, còng tay gã đàn ông, xô hắn tới trước mặt
và ra hiệu cho Kari đi theo. Người này nói gì đó.

“Chuyện gì?” Simon nói.

“Tôi đang nói đồng nghiệp của ông là cả cô ta nữa, cứ vào tự nhiên. Tôi
chẳng có gì mà giấu giếm.”

Simon vẫn đứng sau người này. Nhìn chằm chằm sau gáy hắn. Thấy da hơi
rần rật, như một con ngựa bồn chồn.

“Kari?” Simon gọi ra.

“Vâng?”

“Tôi muốn cô lại bên ngoài. Tôi sẽ vào trong một mình.”

“OK.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.