NGƯỜI CON TRAI - Trang 407

“Cậu ta không điên cuồng. Cậu ta chỉ đang trừng phạt người ta. Như kiểu
đang có một mối thù truyền kiếp.”

“Anh ta đang cố rửa hận cho cái gì vậy?”

“Tôi nghĩ đó là vì cha cậu ta, từng là sĩ quan cảnh sát, khi ông ấy chết, thiên
hạ đồn ông ấy tha hóa.”

“Ông nói anh ta trừng phạt người ta...” Cô hạ giọng. “Anh ta trừng phạt có
công bằng không?”

Simon nhún vai. “Tôi không biết. Nhưng cậu ta có cân nhắc.”

“Cân nhắc?”

“Cậu ta đã giáp mặt tên phó giám thị tại văn phòng ông ta. Chuyện đó thật
táo tợn và nếu tìm đến Franck tại nhà thì sẽ dễ dàng và đỡ rủi ro cho cậu ta
hơn nhiều.”

“Nhưng?”

“Những điều đó có thể sẽ đưa vợ con Franck vào làn đạn.”

“Những người ngoài cuộc vô tội. Anh ta không muốn người vô tội bị hại.”

Simon thong thả gật. Ông thấy gì đó trong mắt cô. Một ánh lung linh. Một
niềm hy vọng. Phải chăng chỉ là vậy thôi? Có phải cô đang yêu? Simon
đứng thẳng lưng lên. Nhìn lên bức trang trí sau bàn thờ vẽ Chúa Cứu thế
trên thánh giá. Nhắm mắt. Lại mở ra. Chết tiệt. Chết tiệt thật.

“Cô có biết cha cậu ta, Ab, thường nói sao không?” ông nói, xốc quần dài.

Ông ấy nói rằng thời khoan dung đã qua và ngày phán quyết đã tới. Nhưng
vì Messiah tới trễ, ta phải làm giùm việc của ông. Một mình cậu ta có thể
trừng phạt bọn chúng, Martha. Cảnh sát Oslo tha hóa, họ bảo vệ bọn lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.