NGƯỜI CON TRAI - Trang 425

sau đó anh ta không hề tiết lộ thân phận bởi tin chắc cô sẽ không muốn anh
khi thấy thực ra anh là ai. Thế rồi, khi cô biết ra, cô vẫn yêu anh.

“Anh đi duỗi chân một lát,” ông nói, đứng lên.

Trong hành lang không có ai. Ông nhìn tấm biển trên tường mô tả một điện
thoại di động có đường kẻ đó chạy ngang một lúc. Rồi ông lấy điện thoại ra
tìm số. Một số người tưởng nếu ta gửi email từ điện thoại qua một địa chỉ
Hotmail trên mạng, cảnh sát sẽ không thể dò ra số điện thoại gần email.
Sai. Dễ dàng tìm thấy nó. Ông thấy như tim nghẹn ngang cổ, như đang đập
sau xương đòn.

Không có lý do gì cậu ta lại nghe máy cả.

“A lô?”

Giọng cậu ta. Xa lạ, nhưng vẫn quen thuộc kỳ lạ, như tiếng vọng từ một
quá khứ xa xăm, không phải, một quá khứ gần. Người Con Trai. Simon
phải ho hai tiếng rồi thanh quản mới phát ra một tiếng.

“Tôi cần gặp cậu, Sonny.”

“Chuyện đó có lẽ cũng hay đấy...”

Trong giọng cậu ta không có chút gì mỉa mai.

“... nhưng tôi không định ở lại đây lâu.”

Ở đây? Ở Oslo, ở Na Uy? Hay trên trái đất này?

“Cậu tính làm gì?” Simon hỏi.

“Tôi nghĩ ông biết mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.