NGƯỜI CON TRAI - Trang 429

Đằng sau im lặng một lúc. Rồi ông nghe thấy tiếng ho.

“Làm thế nào... làm thế nào để biết người đó yêu ta, Pelle?”

“Ta chỉ biết thôi. Tổng hòa của những điều nhỏ nhặt ta không bao giờ thực
sự chạm ngón tay vào được. Tình yêu vây bọc quanh ta như hơi nước trong
vòi sen. Ta không thể thấy từng giọt riêng lẻ, nhưng ta được ấm lên. Và
ướt. Và sạch.” Pelle cười, ngượng nghịu và gần như có chút tự hào về khả
năng văn vẻ của mình.

“Rồi ông tiếp tục tắm trong tình yêu của cô ấy và mỗi ngày đều nói với cô
ấy rằng ông yêu cô ấy?”

Pelle có cảm giác là mấy câu thanh niên này hỏi không phải ngẫu nhiên, mà
nó là một đề tài anh ta đã định bụng hỏi Pelle nhân bức hình ông chụp với
vợ, hẳn anh ta đã phát hiện ra nó trong một cuốc xe trước đó.

“Tất nhiên,” Pelle nói và cảm thấy như có gì nghẹn trong cổ họng, một
mảnh vụn hay gì đó. Ông ho mạnh và bật radio.

Chuyến xe tới Ullern mất mười lăm phút. Địa chỉ mà người thanh niên đưa
Pelle nằm trên con đường chạy vòng lên tới Ullernasen, ngay giữa mấy cấu
trúc nhà gỗ đồ sộ trông giống pháo đài hơn là nhà riêng. Mặt đường nhựa
đã khô sau cơn mưa rào ban nãy.

“Ông làm ơn chạy lại đây một lát được không?”

“Nhưng cổng ở đằng kia mà.”

“Vậy được rồi.”

Pelle chạy tới ven lề đường. Cơ ngơi có tường trắng trên có cắm mảnh chai
bao quanh. Căn nhà gạch lớn hai tầng nằm trên một khu vườn rộng. Có
tiếng nhạc vẳng ra từ thềm trước nhà và đèn sáng ở mọi ô cửa sổ. Đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.