NGƯỜI CON TRAI - Trang 430

chiếu trong vườn. Hai người đàn ông to cao, vai rộng mặc com lê đen đang
đứng trước cổng, một người dắt con chó to lông trắng cột dây.

“Anh định đến dự tiệc sao?” Pelle hỏi và xoa bóp bên bàn chân hư. Thỉnh
thoảng, chứng chuột rút trở lại như có người quẳng nó vào ông.

Người thanh niên lắc đầu. “Tôi không cho là mình được mời.”

“Anh có quen mấy người sống ở đây không?”

“Không, tôi có địa chỉ lúc tôi còn trong tù. Sinh Đôi. Có bao giờ nghe đến
hắn ta chưa?”

“Chưa,” Pelle nói. “Nhưng vì thấy anh không quen biết ông ta, tôi mới dám
nói anh nghe là một người mà có quá nhiều như vậy thì thật không phải.
Nhìn ngôi nhà đó xem! Đây là Na Uy, đâu phải Mỹ hay Ả Rập Xê-Út. Ta
chỉ là một rẻo đá lạnh cóng trên phía Bắc này, nhưng ta luôn có một thứ mà
mấy nước khác không có. Một sự bình đẳng nhất định. Một sự công bằng
nhất định.

Nhưng giờ chúng ta lại chỉ lo phá hoại nó.”

Họ nghe thấy tiếng chó sủa trong vườn.

“Tôi nghĩ ông là người hiểu biết, Pelle.”

“Ồ tôi không chắc chuyện đó. Anh vào trong làm gì?”

“Tìm sự thanh thản.”

Pelle nhìn kỹ mặt thanh niên trong gương chiếu hậu. Như thể ông đã thấy
đâu rồi chứ không chỉ trong taxi của mình.

“Ta đi khỏi đây thôi,” người thanh niên nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.