NGƯỜI CON TRAI - Trang 455

37

Lúc này là hai giờ sáng và đêm hè đang lúc tối nhất.

Từ góc nhìn vắng vẻ trong khoảng rừng thưa phía trên Oslo Simon thấy con
vịnh lung linh mờ ảo bên dưới vầng trăng lớn vàng rực.

“Sao?”

Simon kéo áo choàng ôm người như thể bị lạnh. “Tôi từng đưa người con
gái đầu tiên tôi yêu đến chỗ này đây. Chỉ để ngắm cảnh. Để ân ái. Cô biết
đấy...”

Ông thấy Kari đổi tư thế.

“Chúng tôi không có chỗ nào khác để đến. Và nhiều năm sau khi Else và
tôi ở bên nhau, tôi cũng thường đưa cô ấy đến đây. Dù chúng tôi có một căn
hộ và giường đôi. Có cảm giác thật... lãng mạn và ngây thơ. Cũng giống
như khi yêu lần đầu.”

“Simon...”

Simon quay lại quan sát hiện trường lần nữa. Mấy xe cảnh sát có đèn xanh
nhấp nháy, dây rào của cảnh sát và chiếc Honda Civic bị vỡ kính chắn gió
và một người chết nằm một góc không được tự nhiên, ấy là nói giảm nhẹ,
bên ghế hành khách. Ở đây có rất đông sĩ quan cảnh sát. Quá đông. Quá
hoảng loạn.

Lần này giám định viên pháp y đã nhanh chân hơn ông một bước, phỏng
đoán nạn nhân đã gãy cả hai chân trong vụ đâm xe, bị hất tung qua nắp ca
pô rồi rơi vào xe, gãy cổ khi va đập với ghế ngồi. Tuy nhiên, giám định
viên đã thấy thật kỳ lạ là nạn nhân không bị thương tích gì ở mặt sau khi va
chạm với kính chắn gió, cho đến khi Simon nhặt được một viên đạn nơi ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.