NGƯỜI CON TRAI - Trang 46

“... là vợ ông ta. Sắp thành vợ cũ. Bà ta mới tống cổ ông ta ra đường. Tôi đã
nói chuyện với bà ta. Ông ta trọ trung tâm Ila dành cho người nghiện ma
túy.

Tôi ngồi xuống được không... ?”

Thông minh. Nhất định là thông minh.

“Giờ cô không cần ngồi đâu,” Simon nói, đứng lên. Ông nhắm chừng cô
cao hơn ông ít nhất cũng mười lăm phân. Dù là vậy, cô phải bước hai bước
mới theo kịp một bước của ông. Váy ôm. Tốt thôi, nhưng ông nghi cô sẽ
sớm phải mặc thứ gì khác. Muốn phá án thì phải mặc đồ jean.

“Các vị biết là các vị không được phép vào đây.”

Martha chắn lối vào cửa trước Trung tâm Ila và nhìn hai người. Cô nghĩ
mình gặp người phụ nữ rồi. Chiều cao và cái dáng gầy gò của cô ta khó mà
quên được. Đội Bài trừ Ma túy? Cô ta có mái tóc vàng, èo uột, hầu như
không son phấn và có vẻ mặt hơi thiểu não, trông như đứa con gái sợ sệt
của một người đàn ông giàu có.

Người đàn ông thì hoàn toàn trái ngược. Cao khoảng 1 mét 7, đâu độ sáu
mươi mấy. Mặt tàn nhang. Nhưng cũng có những nếp nhăn. Tóc bạc thưa
dần lên bên trên đôi mắt mà cô đọc thấy những từ “tốt bụng” , “hóm hỉnh”
và “bướng bỉnh”. Đoán hiểu con người là cái cô vô thức làm trong buổi
phỏng vấn giới thiệu bắt buộc với những người trọ mới để xác định xem
nhân viên sẽ gặp kiểu cư xử và rắc rối nào. Đôi khi cô cũng sai. Nhưng
thường thì không.

“Chúng tôi không cần vào trong,” người đàn ông tự giới thiệu là chánh
thanh tra Kefas nói. “Chúng tôi bên Đội Điều tra án mạng. Là về chuyện
Per Vollan.

Ông ấy từng sống ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.