NGƯỜI CON TRAI - Trang 496

đưa tôi đi khỏi nơi tôi đang đứng. Lên hay xuống, gần như chẳng quan
trọng gì. Lúc đó bố cậu và tôi đã xa cách dần. Tôi không nghĩ mình chịu
nổi hạnh phúc của ông ấy.

Ông ấy với Pontius thành bạn thân, nhóm tam hùng rã đám. Tôi bịa cớ nào
đó khi ông ấy nhờ tôi làm cha đỡ đầu cho cậu, nhưng tôi lẻn vào sau nhà
thờ khi cậu được làm lễ rửa tội. Cậu là đứa bé duy nhất không khóc. Cậu
chỉ bình thản nhìn lên mỉm cười với cha xứ mới, ông ấy hơi hồi hộp như
thể cậu rửa tội cho ông ấy mà không phải ngược lại. Tôi đi thẳng ra ngoài
và đặt cược 13.000 krone cho con ngựa tên Sonny.”

“Rồi sao?”

“Cậu nợ tôi 13.000 krone.”

Chàng trai mỉm cười. “Sao ông kể tôi nghe những chuyện này?”

“Vì đôi khi tôi tự hỏi liệu mọi chuyện có cần phải như thế không. Nếu tôi
được chọn khác đi. Nếu Ab được chọn khác đi. Nếu cậu được chọn.
Einstein nói định nghĩa sự điên rồ là làm đi làm lại một thứ mà nghĩ ta sẽ
nhận được kết quả khác. Nhưng nếu có một cái gì khác nữa, nguồn khích lệ
thiêng liêng, khiến lần sau chúng ta chọn khác đi thì sao?”

Chàng trai cột ống cao su quanh cánh tay trên. “Ông nói nghe như tín đồ
vậy, Simon Kefas.”

“Tôi cũng không biết, tôi chỉ đang hỏi. Nhưng cái tôi biết là bố cậu có ý tốt,
dù cậu có nhìn nhận ông ấy khắt khe thế nào. Ông ấy muốn tạo dựng một
đời sống tốt đẹp hơn không chỉ cho mình mà cho cả ba người. Tình yêu là
sự tận diệt của ông ấy. Còn giờ cậu cũng tự nhìn mình khắt khe như vậy vì
cậu nghĩ cậu là bản sao của ống ấy. Nhưng cậu không phải là bố cậu. Ông
ấy băng hoại đạo đức thì không có nghĩa cậu sẽ như vậy. Trách nhiệm của
người con trai không phải là giống bố mình, mà tốt đẹp hơn bố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.