NGƯỜI CON TRAI - Trang 5

Nhưng mà cậu biết cái gì làm tôi nhớ nhất không? Con chó. Cái kiểu nó cất
tiếng tru trước cảnh toàn máu là máu đó.”

Rover cúi người về trước, hai cùi chỏ tì trên đầu gối. Gã đưa tay lên bịt tai
rồi cứ lắc tới lui.

“Rồi tôi chẳng làm gì cả. Tôi cứ đứng đó, nhìn theo. Tôi chẳng làm đếch gì
cả. Khi chúng lấy chăn quấn cô ta rồi khiêng ra xe, tôi chỉ nhìn. Cả bọn chở
cô ta vào rừng, ở Ostmarksetra. Khiêng cô ta lên rồi thả lăn xuống con dốc
chạy về hướng Ulsrudsvannet. Ở đó có nhiều người dắt chó đi dạo nên hôm
sau họ phát hiện ra cô ta. Vấn đề là, Nestor muốn người ta tìm thấy cô ta,
cậu hiểu không?

Hắn muốn trên báo có hình về cái đã xảy ra cho cô ta. Để hắn cho mấy đứa
con gái kia xem.”

Rover bỏ hai tay khỏi tai.

“Tôi không còn ngủ được nữa; cứ nhắm mắt lại là tôi thấy ác mộng. Đứa
con gái khuyết mất mảng cằm nhoẻn cười với tôi, trốc cả hàm răng. Vậy
nên tôi đi gặp thằng Nestor nói là tôi muốn rút. Nói là tôi đã chán mài mấy
con Uzi và Glock, tôi muốn quay lại nghề sửa mô tô. Sống một đời bình
yên, không phải cứ nơm nớp sợ bọn cớm. Nestor nói OK, chắc hắn cũng
ngờ ngợ là tôi không có tố chất để trở thành một tay anh chị. Nhưng hắn
nói rành mạch là tôi mà bép xép thì chuyện lớn sẽ xảy ra cho tôi. Tôi tưởng
bọn tôi đã dứt khoát với nhau rồi.

Tôi từ chối hết mọi phi vụ được mời mọc dù vẫn còn thủ sẵn vài con Uzi
ngon lành. Nhưng tôi cứ nghĩ bọn chúng đang nung nấu gì đó. Là tôi sẽ bị
khử. Vì vậy mà tôi như nhẹ cả người khi cảnh sát mò đến rồi tôi bị đem đi.
Tôi nghĩ ngồi tù sẽ được an toàn hơn. Tôi bị tóm vì một vụ cũ rồi - tôi chỉ
là đồng phạm, nhưng trước đó họ đã bắt được hai gã mà cả hai đều khai tôi
cung cấp vũ khí cho chúng. Tôi nhận tội ngay lập tức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.