NGƯỜI CON TRAI - Trang 58

rồi ông không cảm thấy. Lạy Chúa nhân từ, lần sau cùng ông khóc là bao
giờ Ngày con gái ông chào đời? Nhưng giờ ông không thể dừng lại; ông
phải làm cho xong cái ông đã bắt đầu.

“Tôi nghĩ chắc cậu đang thắc mắc làm sao Nestor vào nhà được?”

Johannes nín thở. Nghe như chàng trai cũng đã ngừng thở, ông chỉ nghe
mỗi trong máu sôi réo trong tai.

“Có kẻ đã thấy tôi nói chuyện với cha cậu, nên Nestor nghĩ cảnh sát đã hơi
quá gặp may với mấy xe tải họ chặn gần đây. Tôi chối không phải tôi, nói
rằng tôi chỉ quen sơ cha cậu và ông ấy đang cố moi thông tin ở tôi. Vậy là
Nestor nói nếu cha cậu tin tôi là kẻ chỉ điểm tín cẩn cho ông ấy, tôi có thể
đến cửa trước bảo ông ấy mở. Bằng cách đó tôi có thể chứng tỏ lòng trung
thành của mình là dành cho phe nào, hắn nói...”

Johannes nghe được người kia đã bắt đầu thở lại. Nhanh. Mạnh.

“Bố cậu ra mở cửa. Vì ông ta tin tưởng kẻ chỉ điểm cho mình mà, đúng
không?”

Ông cảm thấy có động đậy, nhưng không nghe hay thấy gì trước khi cú
đấm tung vào ông. Và khi ông nằm trên sàn nếm máu tanh, cảm thấy cái
răng trôi xuống cổ họng, nghe chàng trai gào thét và gào thét thì cửa xà lim
mở ra, tiếng mấy quản giáo quát tháo và rồi chàng trai bị khống chế và
còng tay lại, ông nghĩ về tốc độ, độ chính xác và thể lực kinh hồn nơi quả
đấm của tên nghiện này. Và về sự tha thứ. Sự tha thứ ông chưa có được. Và
về thời gian. Về từng khắc giờ trôi qua. Về đêm đang đến gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.