NGƯỜI CON TRAI - Trang 59

8

Thứ Arild Franck thích nhất ở chiếc Porsche Cayenne của hắn là âm thanh.

Hay đúng hơn là nó không có âm thanh. Tiếng rù rù của động cơ 4,8 lít V8
làm hắn nhớ cái máy khâu của mẹ thời hắn lớn lên ở Stange ngoại ô Hamar.
Cả cái đó cũng thuần tiếng lặng im. Im lặng, điềm tĩnh và tập trung.

Cánh cửa bên ghế hành khách mở và Einar Harnes vào xe. Franck không
biết đám luật sư trẻ ở Oslo mua com lê ở đâu; hắn chỉ biết không phải
những tiệm hắn thường lui tới. Hắn cũng chưa từng thấy ích lợi gì khi mua
com lê màu sáng. Mấy bộ com lê phải màu sẫm. Và tốn chưa tới năm ngàn
krone. Khoảng chênh lệch giá mấy bộ com lê của hắn và của Harnes có thể
dùng để mở tài khoản tiết kiệm cho các thế hệ mai sau có gia đình riêng
phải nuôi nấng và họ sẽ tiếp tục nhiệm vụ kiến thiết Na Uy. Hay để trả cho
quãng thời gian về hưu sớm đầy sung túc. Hay một chiếc Porsche Cayenne.

“Tôi nghe nói hắn nói đang bị biệt giam,” Harnes nói khi xe rời lề đường
bên ngoài cánh cửa có chữ vẽ nguệch ngoạc dẫn vào văn phòng luật Harnes
&

Falibakken.

“Hắn nện một bạn tù,” Franck nói.

Harnes nhướng một bên mày được tỉa tót cẩn thận. “Gandhi mà vung nắm
đấm sao?”

“Ai mà biết bọn nghiện đủ sức làm những gì. Nhưng hắn bị cắt thuốc hoàn
toàn bốn ngày nay nên tôi nghĩ giờ hắn đã biết hợp tác lắm rồi.”

“Phải, chuyện đó đã thành lệ trong nhà đó mà - hay là tôi nghe vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.