NGƯỜI CON TRAI - Trang 81

“Rồi.”

Chữ đó thốt ra nhỏ nhẹ đến mức Franck tự động húi người tới. “Rồi?” Hắn
lặp lại.

“Mai. Mai ông sẽ có lời thú tội.”

Franck khoanh tay trước ngực và ưỡn người ra sau trở lại. “Tốt. Vậy thì
sáng sớm mai tao sẽ đưa ông Harnes đến cùng. Mà lần này thì không có
chuyện đùa giỡn đâu đấy. Tối nay khi mày nằm trên giường, tao khuyên
mày xem lại lần nữa cái máng đèn trên trần. Hiểu chưa?”

Cậu thanh niên ngẩng đầu lên nhìn vào mắt phó giám thị. Từ lâu Franck đã
bỏ cái ý là đôi mắt phản chiếu tâm hồn; hắn đã nhìn vào quá nhiều cặp mắt
xanh ngây thơ của phạm nhân khi miệng chúng lí nhí nói dối. Vả lại, đó là
một diễn đạt kỳ lạ. Cửa sổ tâm hồn. Nói một cách logic thì điều đó nghĩa là
ta nhìn thấy tâm hồn mình trong mắt kẻ khác. Có phải vì vậy mà thật không
thoải mái khi nhìn vào mắt cậu thanh niên này? Franck quay đi. Vấn đề chỉ
là cứ cố tập trung.

Và đừng để mình chệch hướng vì những ý nghĩ chẳng tới đâu.

“Nó bị ma ám chứ gì nữa?”

Lars Gilberg đưa điếu thuốc vấn mỏng lên môi bằng mấy ngón tay màu
than và nheo nheo mắt nhìn lên hai sĩ quan cảnh sát đứng trước mặt.

Simon và Kari mất ba giờ đồng hồ tìm Gilberg rồi cuối cùng cũng dò ra
ông ta dưới Grunerbrua. Họ bắt đầu cuộc tìm kiếm tại Trung tâm Ila, không
ai thấy gã đã hơn tuần nay, tiếp tục qua cà phê Bymisjonen ở Skippergata,
Plata gần Nhà ga Trung tâm Oslo, cái chốn vẫn được dùng làm khu chợ
buôn ma túy rồi cuối cùng là ký túc xá của Cứu Thế quân ở Urtegata, thông
tin ở đây đã đưa họ về con sông, tới chỗ Elgen, một cái tượng đánh dấu
ranh giới giữa speed và heroin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.