NGƯỜI CON TRAI - Trang 82

Dọc đường Kari giải thích cho Simon nghe là dân Albania và Bắc Mỹ hiện
nắm quyền bán amphetamine và methamphetamine(l) dọc sông, khu phía
Nam Elgen và xuống đến cầu Vaterland. Bốn người Somali ngồi quanh
quẩn nơi băng ghế lủi đi, mũ trùm kéo sụp xuống che mặt trong nắng chiều.
Một tên trong bọn gật khi thấy hình Kari giơ lên, chỉ họ về hướng Bắc tới
lãnh địa heroin rồi nháy mắt hỏi họ có muốn một gam ma túy đá dùng trong
lúc đi đường không. Tiếng cười của bọn họ vẫn theo Simon và Kari khi cả
hai lặn lội trên đường tới Grunerbrua.

“Anh nói anh không muốn ở lại Trung tâm Ila nữa vì anh nghĩ nó bị ma
ám?” Simon hỏi gã.

“Đó không phải điều tôi nghĩ, ông à. Đó là cái tôi biết. Đằng đó có một
phòng mà không ai ngủ được cả, nó có người rồi, ta cảm thấy một sự hiện
diện khi vừa bước vào. Tôi thường thức giấc giữa đêm và đương nhiên
không thấy ai cả, nhưng có cảm giác như có người đang thở vào mặt tôi
vậy. Mà không chỉ phòng tôi thôi đâu, ông cứ đi mà hỏi bất kỳ ai ở đó.”
Gilberg nhìn điếu thuốc đã cháy hết vẻ không bằng lòng.

“Vậy nên anh thích ngủ bụi hơn?” Simon hỏi, đưa hộp thiếc đựng thuốc
mời gã.

“Ma hay không ma thì cũng thế, nói thật với ông, tôi không chịu được chỗ
chật chội, tôi thấy bị tù túng. Còn nơi này...” Gilberg ra dấu về chỗ ngủ trải
báo và túi ngủ bẩn thỉu bên cạnh. “Điểm đến nghỉ mát hàng đầu, chứ gì
nữa?” Gã chỉ về cây cầu. “Một mái nhà không bị dột. Quang cảnh biển.
Không tốn tiền, có ngay phương tiện vận chuyển công cộng rồi lại còn
những tiện nghi tại chỗ.

Ông còn muốn gì hơn nữa?” Gã lấy ba miếng snus trong hộp của Simon rồi
nhét một miếng dưới môi trên còn hai miếng kia cất vào túi.

“Đi làm cha tuyên úy?” Kari gợi ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.