NGƯỜI CỦA GIANG HỒ - Trang 219

Nhìn vào đôi mắt trong veo của em, tôi biết mình vẫn chưa đủ phong trần
để đến bên em thay hoa làm quà tặng. Thế là tôi cứ đi, đi và đi… Khi ngồi
bệt trên đỉnh Lò Xo, tôi chợt nghĩ về em, rất lâu, với một chút hối tiếc: tôi
đã không hề nói với em một câu nào về chuyến hành trình sắp tới. Biết sao
được. Tôi không muốn vì tôi, mắt em phải nhuốm màu lo lắng.

Có một điều phi lý: trong bản đồ của hãng ESSO, đỉnh Lò Xo cao

1448m. Nhưng sau này, ở một bản đồ khác mới xuất bản mà tôi tìm được ở
thị xã Tam Kỳ, cao độ này lại tăng vọt, những 1.600m.

Đúng lúc rơi tõm vào tuyệt vọng, lòng tôi bỗng sáng lên: Trước mặt là

một bãi… phân trâu đang bốc hơi nghi ngút trong mưa. Sự sống!… Nước
mắt tôi trào ra, lòng tôi dội lên một cảm giác hạnh phúc và thân thiết. Ở đâu
đó trong sách vở, có lẽ chẳng ai lại ngốc nghếch để lòng mình thổn thức vì
một bãi phân trâu. Cũng phải thôi, các nhà văn đáng kính, họ có thừa trí
tưởng tượng để viết, cần gì phải trèo lên đỉnh núi nên làm sao bắt họ cũng
phải có cảm giác như tôi?

Và tôi đã đoán không lầm. Cách đỉnh Lò Xo chỉ hơn trăm thước có một

bản người dân tộc Giẻ Triêng với hơn một chục nóc nhà heo hắt. Từ trong
những túp lều thấp lè tè và tối nhờ nhờ, những người đàn ông đàn bà tóc bù
xù, ngồi xổm gối chạm mang tai ngó tôi áo tơi sùm sụp lóc cóc lao xe qua
bằng cái nhìn lạ lẫm, dừng lại hỏi gì họ cũng lắc đầu.

Tiếp tục cuộc hành trình, tôi cứ lầm lũi cho xe xuyên rừng, leo dốc. Trên

đầu tôi, đường dây 500 KV sừng sững vắt qua điệp trùng rừng núi. Ở bản
người Giẻ Triêng duy nhất ấy, không ai biết đường dây kia là gì cả. Người
già không biết, người lớn cũng không. Chỉ có trí tưởng tượng của mấy đứa
con nít lòi rốn là tỏ ra có hiểu biết! Chúng gọi đó là những… sợi dây buộc
trời!

Khi tôi đổ dốc đèo Lò Xo thì buổi chiều sắp qua hết. Trời ngừng mưa và

nắng bỗng ửng lên đợt cuối cùng. Những cánh rừng sũng nước thoắt trở
nên vàng rộm, ngập tràn tiếng vượn hú trượt dài theo những tia nắng xiên
khoai đang rưng rưng chực tắt. Cầu Đắk Chè hiện ra, đã vỡ mất hơn một
nửa. Mặt cầu không hiểu sao lại nhuộm rực một màu vàng non như hoa cải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.