NGƯỜI CỦA GIANG HỒ - Trang 243

con. Lương đã tàn tạ vì thuốc phiện, hai chân khẳng khiu xỏ trong hai ống
quần người anh mới đem vào cho. Lúc này, nó đã muốn về, nhưng đào mãi
vẫn chưa thấy vàng, tiền đâu mà về. Bà Gấm cũng nhẵn túi, đành phải nán
chờ con… Một tháng rồi hai tháng… Đầu tháng 5.1999, ông Điền chờ mãi
không thấy vợ con, lại tiếp tục lần vào.

Bây giờ, cả gia đình năm người đã “mắc cạn” trên đỉnh núi. Ngày ngày,

khi ba đứa con trai đã mất hút trong bụng hầm vàng, hai ông bà lại bó gối
ngồi trước miệng hầm, ngay ngáy lo những đứa con sẽ chẳng còn cơ hội để
trồi lên. Để tự trấn an, ông Điền lại chắp tay vái trước bàn thờ ông Địa lập
trước cửa hầm. Bà Gấm cũng chỉ biết xách hương lên đỉnh đồi, quì lạy rất
lâu trước mộ phần vô danh của những đứa trẻ cùng tuổi với con bà được
bạn bè đào vàng chôn lại ngay tại bãi. Khi giấc mơ đã khánh kiệt, những
cuộc đời khốn khổ ấy chỉ còn biết đặt hy vọng vào thần thánh.

Không lớn hơn Hoàng Xuân Lương là mấy, nhưng thâm niên đào vàng

của Nguyễn Văn Tân thì dày hơn nhiều. Tân sinh năm 1970, quê ở Ca
Đình, Đoan Hùng, Phú Thọ đi đào vàng từ năm 1988. Ban đầu, anh đãi
vàng cám ở Bắc Kạn, năm 1998 mới theo một ông bạn là Nguyễn Ngọc
Thanh vào bãi Phước Sơn. Thanh quê ở Thái Nguyên, sinh năm 1967, bắt
đầu đào vàng từ năm 1991. Đào mãi chẳng thấy vàng đâu, chỉ tuổi trẻ trai
là cứ chôn mãi vào lòng đất. Thậm chí khi Thái Nguyên tách tỉnh, Thanh
cũng chịu, không hiểu nổi quê nó thuộc về Bắc Kạn hay Bắc Thái. Mùa
mưa năm 1998, thấy bảy, tám người bị núi đè chết cùng lúc, Tân và Thanh
mới thấm hết nỗi khổ phong trần. Gom được 2 triệu, hai anh em quyết định
quay về, không bao giờ lên bãi nữa. Nhưng chưa xuống hết dốc núi, họ lại
gặp Nguyễn Văn Lượng và một đám trẻ con cùng quê với Tân lặn lội mò
vào. Thương đám con nít 16, 17 tuổi không biết sống chết là gì, Thanh và
Tân đành thở dài quay trở lại để chỉ bảo, đỡ đần cho đám trẻ con. Hai triệu
đồng kia lại phải chia ra để lo cơm nước, dụng cụ cho đám trẻ, chẳng biết
bao giờ mới kiếm đủ để có thể quay về. Được ít hôm, trời lại mưa, lại gió,
người chết lại được mang đi, đám trẻ sợ hãi khóc thét lên. Có đứa sợ quá,
đêm không ngủ được, lại bị sốt rét quật ngã gục, cứ la hét và chạy bắn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.