NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 106

quyền cai quản của một sĩ quan hoàng gia nổi tiếng, người bạn quý của sáu
bộ lạc đồng minh của Anh quốc. Thà rơi vào tay ngài William Johnson này
còn hơn bị đưa tới những miền rừng hoang vu ở Canada; nhưng tới được
nơi đó cũng còn phải vất vả vượt qua những quãng đường rừng dài dằng
dặc, mà mỗi bước đi càng làm anh xa cách nơi chiến trận, xa cách một vị trí
đối với anh không chỉ là vinh dự mà còn là bổn phận.

Riêng Cora vẫn nhớ lời dặn của người trinh sát lúc chia tay, chỉ chờ có

dịp để giơ tay ra bẻ những cành cây nằm ngang tầm. Nhưng tính cảnh giác
của lũ người Anh điêng khiến cho việc thực hiện vừa khó khăn vừa nguy
hiểm. Nhiều lần Cora vừa định hành động thì bắt gặp những cặp mắt đang
nhìn chằm chằm, nàng đành giả tảng như có điều gì hoảng hốt và lấy tay
làm ra vẻ sợ hãi. Có một lần, chỉ một lần thôi, nàng bẻ gập được một cành
cây muối to, đồng thời một ý kiến chợt nảy ra, nàng bèn đánh rơi một chiếc
bao tay xuống đất để chỉ đường cho những người đi ứng cứu. Nhưng một
tên Huron đi áp giải đã trông thấy, hắn nhặt chiếc bao tay trả lại cho Cora,
bẻ hết những cành cây còn sót trong bụi, làm như thể chỗ đó bị thú dữ giẫm
lên; rồi hắn đặt tay lên chiếc rìu trận, nhìn dữ tợn khiến Cora không dám
lén lút đánh giấu đường đi nữa.

Tuy còn vết chân ngựa in trên đường nhưng cả hai toán Huron đều có

ngựa, thành thử nếu không bẻ được cành cây để làm hiệu thì không còn hy
vọng vào cứu viện nữa.

Heyward định lên tiếng can thiệp nhưng thái độ dè dặt lầm lì của Magua

khiến anh không muốn nói nữa. Dọc đường, họa hoằn tên này mới quay
đầu lại nhìn mọi người, không nói nửa lời. Nhìn mặt trời để định hướng,
hoặc dựa vào những dấu hiệu riêng mà chỉ con mắt tinh tường của người da
đỏ mới nhận ra, hắn cứ theo bản năng tiến thẳng lên phía trước một cách rất
chính xác, trên những dải đất trồng thông cằn cỗi, những thung lũng hẹp
màu mỡ, qua suối và sông, vượt đồi núi trập trùng. Dường như không lúc
nào hắn phải do dự. Dù cho đường đi khó nhận hoặc không nhận ra, hay là
lối mòn bằng phẳng, hắn vẫn giữ vững tốc độ, hầu như không biết mỏi mệt.
Trong khi đó, những người khác mệt rã rời nhưng vẫn cắm cổ đạp lên lá úa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.