NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG NGỜ - Trang 75

- Vào ngày 11 tháng 9 cho Dunleavy Jasper, nhưng lúc ấy ông ta nói với

tôi tên ông ấy là William Camas.

- Tôi sẽ hỏi nhân chứng vài câu nữa. - Parma tuyên bố - nhưng xin phép

để hỏi sau.

- Đồng ý, ông Chánh án Flint nói - Bên phía bào chữa có hỏi gì không?
Mason hỏi người làm chứng:
- Bà có thể tả lại cô Dorrie Ambler được không?
- Thưa được, dễ lắm, vì cô ta rất giống với bị cáo đây, người đang ngồi

bên ông ấy.

- Ồ! Bà kinh ngạc vì sự giống nhau à?
- Đúng vậy, giống lạ lùng, khó tưởng tượng được.
- Bà có tin rằng người ta có thể lầm lẫn bị cáo với Dorrie Ambler hay

ngược lại không?

- Thưa đúng, rất có thể.
- Lần đầu bà biết bị cáo là vào khi nào?
- Trong một buổi nhận diện ở văn phòng Sở cảnh sát, có mặt tôi.
- Và bà nhận ngay ra đó là Dorrie Ambler phải không?
- Tôi phản đối! - Parma vụt nói. - Điều này phía thẩm vấn không đề cập

đến nên phía phản biện cũng không được bàn.

- Lời phản đối vô hiệu, - ông Chính án phán.
- À, cảnh sát mời tôi đến để tôi chỉ cho họ xem người nào là Minerva

Minden.

- Bà có nói với họ là chưa bao giờ bà gặp Minerva Minden không?
- Có.
- Thế họ cứ bắt bà đi nhận diện một người mà bà chưa bao giờ thấy à?
- Họ muốn tôi cho biết là có phải cô ta giống Dorrie không?
- Thế rồi trong buổi nhìn mặt, bà giật mình vì thấy giống quá phải không?
- Đúng vậy, tôi nói ngay với họ: ‘Trời, cô Dorrie Ambler kia kìa’, sau đó

họ mới bảo cho tôi biết rằng…

- Chuyện họ bảo cho bà biết như thế nào không quan trọng. Bà đã nhận

thấy trong hàng người có một phụ nữ rất giống với Dorrie Ambler phải
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.