NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 13

bình thường chứ?

— Tôi không hiểu thế nào là ông ta bình thường. Tôi nhắc lại, ông ta đã

cho tôi cảm giác là một người đang mang bộ mặt trác táng.

— Anh đã từng trông thấy những người có bộ mặt trác táng?
— Rất nhiều.
— Và anh chưa lần nào có bộ mặt như thế chứ?
— Phản đối, thưa ngài, - ông Phó Chưởng lý tỏ vẻ tức giận.
— Tôi đòi hỏi rằng, - Howland lạnh lùng tiếp, - không thể tin vào lời nói

của nhân chứng vì đó chỉ đơn giản là quan niệm của anh ta, không phải sự
thẩm định về bản chất.

— Tôi rút lại lời phản đối, - ông Phó Chưởng lý nói.
— Anh có lần mang bộ mặt trác táng rồi chứ. - Howland hỏi người làm

chứng.

— Không.
— Anh không uống rượu đấy chứ?
— Tôi không phải là thành viên của tổ chức những người điều độ, tôi

muốn nói với ông như vậy. Thỉnh thoảng tôi cũng dùng một vài cốc. Nhưng
tôi cho rằng, tôi chưa lần nào say rượu, mà chỉ mới hơi ngà ngà thôi.

— Vậy làm sao anh có thể hiểu được cái vẻ của bộ mặt trác táng?
— Vì tôi đã thấy nhiều người có bộ mặt như thế.
— Ồ! Thôi được!- Howland nói, tranh luận chẳng đi đến đâu, và quay

lưng lại nhân chứng.

Dempster sắp sửa về chỗ ngồi thì Howland liền giữ anh ta lại và bất chợt

hỏi:

— Khoan đã! Bị cáo đã nói với anh rằng ông ta không còn nhớ gì nữa

vào lúc mấy giờ?

— Vào khoảng 10 giờ, theo ông ta.
— A! Ông ta đã nói với anh là vào khoảng 10 giờ.
— Thưa vâng.
— Anh đã quên không cho chúng tôi biết chi tiết ấy.
— Người ta đã không hỏi tôi về điều đó.
— Người ta đã yêu cầu anh nhắc lại những gì mà bị cáo đã nói với anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.