NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 133

— Và bà cũng đi theo ông nhà?
— Vâng, thoạt tiên tôi phải đi theo ông ấy đến ga Pasadena Alhambra,

nhưng vào phút cuối ông ấy lại yêu cầu tôi cùng đi với ông trong chuyến
này.

— Tốt, điều này không quan trọng lắm, - Farris nói, - tôi muốn biết là ở

đâu và vào lúc nào có cuộc nói chuyện kia và có những ai tham gia?

— Cuộc nói chuyện giữa tôi và bị cáo?
— Phải.
— Có những người khác trong phòng, nhưng chúng tôi nói chuyện ở

một góc, cách xa mọi người.

— Và anh ta đã nói với bà những gì?
— Anh ấy nói với tôi là hiện mình bị mắc nợ do đánh bạc bị thua và phải

trả gấp món nợ ấy vì sẽ gặp một sự nguy hiểm nếu anh không trả. Anh đã
nhận được những lời đe dọa về vấn đề này.

— Anh ta có hỏi vay bà số tiền ấy không?
— Đúng vậy, anh ấy đã yêu cầu tôi, trong khi ra tàu, có thể giúp anh ấy

bằng cách hỏi chồng tôi để Guthrie cho anh ta vay 20.000 đôla mà anh ta rất
cần.

— Ông có thể tiến hành chất vấn, - Farris cúi đầu nhẹ nhàng về phía

Mason và nói.

— Và bà có giúp anh ấy hỏi với chồng bà không? - Mason hỏi.
— Sau này thì có.
— Sau này là vào lúc nào?
— Thế này ạ, tôi phải rời tàu ở Pasadena Alhambra, nhưng đến phút cuối

thì Guthrie đã yêu cầu tôi cũng đi theo. Anh ấy là người giàu tình cảm và
muốn tôi luôn ở bên cạnh.

— Và bà đã làm y lời?
— Phản đối. Cái đó không ở trong khuôn khổ của sự chất vấn nhân

chứng vì nó không liên quan đến cuộc nói chuyện mà nhân chứng đang
cung khai. Hơn nữa, tất cả mọi việc suy đoán về cuộc nói chuyện của nhân
chứng với chồng mình chỉ là sự nghe-nói.

— Phản đối có giá trị, - ông Chánh án Caldwell tuyên bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.