NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 29

khác.

— Cô Street, tôi cho rằng cô vẫn không vội về nhà?
— Ông cố tình đuổi tôi ra khỏi đây đấy nhé.
Cô ta cười lớn và quay đi. Della nhấc miếng vải che máy chữ và treo mũ

lên mắc áo. Chuông điện thoại bỗng vang lên.

Mason nhíu lông mày nói:
— Chúng ta vừa mới đặt máy xuống. Thôi, lại phải nhấc máy nữa.

Nhưng khoan! Trước hết chúng ta phải biết là ai gọi đã chứ.

Della Street nhấc máy:
— A lô! Về phần ai, xin ông cho biết? …Ở đâu ạ, … Ông nói sao? Xin

chờ một phút, yêu cầu ông… Tôi cho rằng ông ấy vừa đi, nhưng tôi không
biết chắc chắn… Nếu ông vui lòng chờ..

Đặt tay lên chỗ ngắt máy, cô thư ký nói với Mason:
— Một ông Guthrie Balfour nào đấy gọi ông từ Chihuahua, Mêhicô.

Ông ấy nói là công việc đặc biệt quan trọng.

— Balfour, bị cáo trong vụ này. Tôi có cảm tưởng là chúng ta đã đi quá

xa với những biến cố. Della, cô cho tôi nói chuyện với ông ấy.

Một giọng đàn ông nhỏ và ở rất xa hỏi:
— Ông Mason đấy ạ? Perry Mason, luật sư?
— Vâng, tôi đang ở trước máy đây.
Một sự kích thích bất chợt đối với người nói từ xa.
— Thưa ông Mason, tôi là Guthrie Balfour. Tôi vừa đến trạm tạm trú để

đi tới vùng Tarahumare, hiện tôi đang ở vùng Chihuahua. Tôi đọc trên báo
thấy những tin tức rất đáng lo ngại. Théodore Balfour bị tố cáo là đã cán
chết người trong khi lái xe... Chắc ông đã được nghe nói về tôi, ông Mason,
hoặc ít nhất là về công ty Balfour, một xí nghiệp có nhiều quyền lợi trên thế
giới.

— Tôi đã nghe nói về ông, - Mason cắt ngang, - và việc xét xử cháu ông

đã được diễn ra sáng hôm nay.

— Sự phán quyết ra sao ạ? - Tiếng nói nổi lên với vẻ lo ngại.
— Theo tôi biết thì tòa chưa họp lại.
— Nhưng có thật là đã quá muộn để làm những việc cần làm chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.