NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 78

— Tôi thấy chiếc chìa khóa xe trong túi quần.
— Có phải anh thường để chìa khóa xe trong túi quần không?
— Có. Khi rút chìa khóa ra, tôi thường cho vào túi quần một cách tự

động. Nhưng tôi không tin là Marilyn Keith đã làm việc ấy.

— Anh không để chìa khóa trong các xe khi chúng đã ở yên trong nhà để

xe rồi à?

— Không. Chúng tôi có mỗi chìa khóa cho mỗi xe.
— Anh có hiểu rõ Marilyn Keith không?
— Tôi có thấy cô ta nhiều lần ở văn phòng của bác tôi, thế thôi.
— Anh không bao giờ đi chơi với cô ta à?
— Không.
— Anh thấy cô ta dễ thương chứ?
— Bây giờ? Phải. Nhưng những lúc ấy thì tôi không chú ý đến cô ta.

Ông đã biết cô ấy chỉ đơn giản là thư ký của bác Addison, khi gặp tôi, cô ấy
cười và nói là tôi có thể trực tiếp vào phòng của bác tôi. Rồi đến hôm có
bữa tiệc, chúng tôi có hoàn cảnh gặp nhau, nhưng cũng rất... xã giao, nếu
tôi có thể nói được như vậy. Sau này tôi bị mệt giữa bữa tiệc... Biết nói với
ông như thế nào, ông Mason, tôi dựa vào cô ấy... tôi... tôi rất buồn, còn cô
ấy tỏ ra rất êm dịu, rất dễ thương và hết sức tận tâm.

— Cô ta đặt anh lên giường?
— Cô ấy giúp tôi đi về phòng.
— Và đột nhiên anh thấy cô ta rất dễ thương đối với anh?
— Vâng.
— Anh hãy nói thêm một chút về Florence Ingle... Bà ta đã có chồng khi

chú anh quen biết bà ta?

— Vâng.
— Người chồng sau này ra sao?
— Ông ấy chết vì một tai nạn máy bay.
— Bà Ingle trở nên góa bụa. Việc ấy xảy ra trước khi thím Martha của

anh mất bao lâu?

— Hình như sáu hay bảy tháng gì đó.
— Sau đấy, Florence Ingle trở nên rất thân mật với chú anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.