NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 173

CHƯƠNG

11

ĐẢO HOANG

L

úc bấy giờ Ursula đang thơ thẩn từ hồ Willey Water bước dọc theo một

con suối nho nhỏ róc rách nước chảy. Buổi chiều chíu víu, chim chiền chiền
chao liệng trên cao. Rừng kim tước mọc nghiêng nghiêng ven sườn núi
chợt bừng lên rạng rỡ. Lơ thơ dăm ba cành lưu ly mọc dại ven suối. Cảnh
vật như choàng tỉnh, bừng sáng.

Cô vẫn mải mê tiến về phía trước, lội qua con suối. Cô muốn đến với hồ

chứa nước phía trên. Nhà máy nước bị bỏ hoang từ nhiều năm nay, chỉ còn
lại gia đình một người công nhân sống trong khu vực nhà bếp. Cô trèo qua
hàng rào trang trại, băng qua khu vườn hoang, nhảy qua một cống dẫn nước
sang bờ bên kia. Khi cô đặt chân lên đến đỉnh, mặt hồ phẳng lặng, cũ kỹ
hiện trước mắt cô, cô nhìn thấy một người đàn ông ven bờ, đang hì hục gò
hàn chắp vá cho một chiếc thuyền thúng. Tiếng cưa đục, búa nện vang xa,
là Birkin.

Cô đứng trên miệng cống, nhìn anh. Birkin vẫn chưa phát hiện ra sự hiện

diện của người thứ hai. Trông anh khá bận rộn, hệt như một con thú hoang,
chăm chú và mê mải. Cô nghĩ mình nên rời khỏi đây, anh sẽ không cần đến
cô. Trông anh đang bận rộn thế kia. Nhưng lòng cô dùng dằng, chưa muốn
quay lưng. Vì thế cô bước dọc bờ suối cho đến khi anh ngẩng đầu lên.

Khi nhìn thấy cô, anh nhanh chóng buông chiếc búa trong tay và tiến về

phía trước, lên tiếng:

“Em khỏe chứ? Anh đang đóng lại mấy miếng vá dưới đáy thuyền cho

chặt. Em xem có ổn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.